Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 239: Thi Ra La Nguoi (2)

Chuong 239: Thi Ra La Nguoi (2)Chuong 239: Thi Ra La Nguoi (2)
Thậm chí Ám Minh còn cảm thấy có lẽ vị nữ tử tuyệt sắc ở trước mắt này chính là khắc tinh từ nhỏ của mình.
Bởi vì hai lần thất bại hiếm hoi trong cuộc sống của hắn đều có liên quan tới nữ tử này.
Bởi vì không ai nói chuyện, bầu không khí lập tức trở nên xấu hổ.
Cố An Nhiên nhìn qua Dạ Tu Mặc vài lần, ánh mắt dừng lại bên hông hắn.
Thần Phong đưa móng vuốt lên gãi đầu mình, vẻ mặt tỏ ra không nhìn thấy gì.
Quả nhiên là tới từ cùng một nơi với chủ nhân, không hề có một chút ý tứ dè dặt của nữ nhân thời đại này.
Ánh mắt nàng đang nhìn đi đâu đấy?
Cũng không biết chủ nhân có thể lọt vào mắt của vị cô nương này không! Ail Không yên tâm!
Chủ nhân người có thể có tham vọng hơn một chút được không? Tranh thủ làm cho nữ nhân này coi trọng là được rồi.
Như vậy nó có thể phát triển thần tốc về mọi mặt giống như Ngân Lang kia rồi.
Hơn nữa, nó phát hiện một vấn đề, chỉ cần chủ nhân gặp qua nữ nhân xinh đẹp này thì tâm trạng sẽ trở nên vô cùng tốt, hào phóng cho nó rất nhiều tinh hạch.
Quan trọng nhất chính là, gân đây nó đã làm hỏng rất nhiều chuyện, nhưng lâu rồi chủ nhân vẫn chưa đánh nói
Hôm nay, vì đi dạo nên Dạ Tu Mặc cố ý cam theo ngọc bài núi Chương Nga.
Đôi môi mọng của Cố An Nhiên khẽ mở: "Sao ngươi có được tấm ngọc bài này..."
Dạ Tu Mặc ngẩn ra, trong mắt đều là vẻ kinh ngạc: "Ngươi biết tấm ngọc bài này sao?"
Tuy rằng đá Thanh Ẩn làm ngọc bài này đến từ Cố gia, nhưng đó là chuyện cực kỳ bí mật.
Cho dù là người hầu làm việc nhiều năm trong Cố gia cũng chưa chắc đã biết chuyện.
Le nào xảy ra vấn đề ở mắt xích nào đó?
Cố An Nhiên gật đầu ở vẻ mặt chắc chắn.
"Đương nhiên là biết, đá Thanh Ẩn dùng để chế tạo ngọc bài này được lấy ra từ Cố gia mà."
"Ngươi là Mục gia hay Dạ gia? Hay là của Bách Lý gia?"
ebooshop.vn ebook truyện dịch giá rẻ 20k
Dạ Tu Mặc hỏi: "Ngươi là người Cố gia sao?" Hắn hơi không dám tin.
Nếu An An thật sự là người Cố gia, vậy năm năm qua hắn đi tìm khắp nơi, chỉ duy nhất không có căn cứ Bạch Trạch là không tìm, đó là chuyện ngu ngốc cỡ nào?
Lúc đó hắn đã cố ý đi hỏi thăm, vì chuyện Cố gia mà toàn bộ người hầu đều bị thay đổi.
Hơn nữa lúc đó trưởng căn cứ Bạch Trạch cũng nói với hắn, căn cứ không có người hầu cũ của Cố gial
Hắn nghĩ rằng An An là nữ nhi của một người hầu cho nên không đến căn cứ Bạch Trạch tìm!
Cố An Nhiên nhìn Dạ Tu Mặc với sự khó hiểu trong đôi mắt đẹp đẽ.
"Đương nhiên ta biết, mười sáu năm trước, ngươi đã tham gia tiệc sinh nhất của ta mà."
"Nhưng không phải ngươi... Đã mặc xiêm y được may riêng cho con của người hầu Cố gia à?" Dạ Tu Mặc hỏi.
Cố An Nhiên mím môi, vuốt vuốt vạt áo, thản nhiên nói: "Yến hội buồn chán nên ta chuồn ra ngoài đó."
Nàng nhìn thẳng vào mắt Dạ Tu Mặc hỏi: "Rốt cuộc ngươi là ai? Ngươi vẫn chưa nói với ta."
"Dạ gia." Đôi môi mỏng của Dạ Tu Mặc khẽ mở.
Cố An Nhiên chắp tay: "Đa tạ!"
Trước khi mạt thế bắt đầu, chính Dạ gia đã báo động cho Cố gia trước.
Bọn họ nói mạt thế sắp xảy ra, bảo Cố gia dự trữ vật tư, xây nơi ẩn núp, chú ý phòng bị. Cho nên sau khi mat thế bắt đầu, cuộc sống của Cố gia vẫn thuận buồm xuôi gió như trước, không lo ăn mặc.
Ngoại trừ những người bị lây nhiễm bệnh độc dị hóa thành xác sống thì những người khác vẫn sống tốt.
Trong mắt Dạ Tu Mặc hiện lên vẻ thâm tình, giọng nói từ tính chậm rãi: "Không có gì."
Nói cảm ơn quá xa lạ, ta chỉ hi vọng ngươi bình an khỏe mạnh.
Đáng tiếc là năm năm mạt thế, không thể sớm tim thấy ngươi được.
Thấy Cố An Nhiên không nói chuyện, Dạ Tu Mặc chủ động nói: "Ngươi đi ra vào lúc này là muốn ngắm cảnh đêm của Mặc An thành sao?"
Cố An Nhiên vuốt cằm, mỉm cười: "Đúng vậy, ngươi thống trị thành phủ này rất tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận