Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 746: Làm Nóng Không Khí (1)

Chương 746: Làm Nóng Không Khí (1)Chương 746: Làm Nóng Không Khí (1)
Vốn dĩ, yến hội đang diễn ra yên bình, các thành chủ đều đang khoe khoang nịnh bợ lẫn nhau.
Chỉ có Dạ Tu Mặc mặt mày như mực, con ngươi hơi hơi rủ xuống, thỉnh thoảng nhấp nhấp chén trà nhỏ, chờ Cố An Nhiên đến.
Bởi vì đã sắp tới giờ yến tiệc bắt đâu, những người kia bắt đầu nôn nóng không chịu nổi nữa.
Một thành chủ cũng có chút thực lực nói: "Này thành chủ thành Kính Hồ này đúng là làm giá mà, để nhiều người chúng ta ở đây chỉ để đợi một mình nàng ta."
Có mấy thành chủ cũng phụ họa nói: "Còn không phải sao?"
Dạ Tu Mặc đặt mạnh chén trà trong tay xuống bàn, nghiêng đầu nhìn về phía thành chủ vừa càu nhàu ban nấy, trong mắt hiện lên sự lạnh lẽo.
Giọng nói của hắn lạnh như băng: "Tiệc tối còn chưa bắt đầu."
Thành chủ mới vừa rồi càu nhàu, nghe Dạ Tu Mặc nói xong, lại nhìn thấy ánh mắt lạnh băng của hắn, hắn ta vô thức rụt cổ lại.
Rồi sau đó, hắn ta câm miệng, chuyên tâm thưởng thức điểm tâm trên bàn.
Nhưng trong lòng cũng không nhịn được nói thầm, chẳng lẽ thành chủ thành Mặc An này cũng là tên bám váy thành chủ thành Kính Hồ sao?
Như vậy xem ra, lát nữa khi thành chủ thành Kính Hồ tới, hắn ta không thể nói gì quá đáng rồi.
Dù sao nếu phải nói trong mười hai thành phương nam này, người hắn ta không muốn chọc nhất chính là Dạ Tu Mặc và Cố Thẩm Diệp.
Những người khác cũng bắt đầu nhấm nháp vài món trên bàn.
Khi tổng quản của phủ thành Mặc An tuyên bố yến hội bắt đầu, Cố An Nhiên mặc một bộ váy màu vàng nhạt lấp lánh hoa bước ra.
Hoa văn trên bộ quần áo này được dệt hoàn toàn bằng những sợi bạc, nên dưới ánh sáng rực rỡ nhìn vô cùng lấp lánh.
Bên hông trái của nàng còn treo lệnh bài hình bông hoa đặc trưng của thành chủ thành Kính Hồ.
Vương miện phượng hoàng màu vàng nhạt càng tăng thêm sức mạnh cho trang phục Trung Hoa, những bông hoa mẫu đơn được dệt dày đặc bằng chỉ cùng với tóc búi một bên càng trở nên sống động.
Trang phục trang trọng như vậy, đương nhiên không phải Cố An Nhiên tự mình chuẩn bị, mà là trong thời gian nàng ra khỏi Tuyên Thành kia, Cố Thẩm Diệp đã đặc biệt sắp xếp cho thợ thêu làm quần áo và vương miện cho nàng, để nàng trở thành một thành chủ độc nhất vô nhị của thành Kính Hồ.
Không chỉ có một bộ này, ngoại trừ màu vàng còn có màu tím, màu đỏ, màu đen, mỗi màu sẽ mặc vào một dịp khác nhau.
Cố An Nhiên xinh đẹp đến nỗi dù không trang điểm cũng vẫn rất xinh đẹp, huống chỉ tối nay nàng ăn mặc rất tỉ mỉ trang trọng.
Nàng vừa tiến đến, những vũ công vốn dĩ đang khiêu vũ, cùng với những nữ nhân hầu hạ của nhóm thành chủ đều bị lu mờ.
Ánh mắt của tất cả nam nhân đều tập trung ở trên người Cố An Nhiên, không chớp mắt.
Dạ Tu Mặc hơi hơi nhếch khóe môi cười, đáy mắt mang theo ý cười dịu dàng nhìn về phía Cố An Nhiên, xem như chào hỏi.
Cũng không phải hắn không muốn công khai chủ quyền trước mặt đám nam nhân kia, mà là An An không chol
Cho nên, hắn chỉ có thể làm theo ý nàng.
Cố An Nhiên đi đến vị trí phía dưới bên trái Dạ Tu Mặc, chỉnh chỉnh vạt áo rồi mới ngồi xuống.
Những ánh mắt của mấy nam nhân kia cũng dõi theo từng hoạt động của Cố An Nhiên.
Những phu nhân với nhóm tiểu thiếp của mấy thành chủ kia nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều không vui. Nhưng điểm khác nhau là dù nhóm tiểu thiếp hay đám nữ nhân hầu hạ có giận nhưng cũng không dám nói gì, thậm chí vẫn phải bày ra gương mặt tươi cười với thành chủ của bọn họ.
Còn phu nhân thành chủ chính thức, ai nhát gan thì sẽ âm thâm véo bên hông phu quân mình, để hắn ta hoàn hồn.
Còi ai gan lớn thì trực tiếp nhéo tai phu quân mình để hắn ta hoàn hồn.
Một vị nữ nhân nói: "Vị này là thành chủ thành Kính Hồ sao?"
Cố An Nhiên mặt không biểu cảm gì nghiêng đầu, liếc mắt nhìn nữ nhân kia một cái, giọng nói lạnh lùng nói: “Đúng vậy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận