Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 520: Lấy Máu Nghiệm Thân (2)

Chương 520: Lấy Máu Nghiệm Thân (2)Chương 520: Lấy Máu Nghiệm Thân (2)
Vấn đề nan giải này lại đặt lên người tri phủ, hắn ta chỉ cảm thấy rất đau đầu.
Vụ án như vậy dù hắn ta có phán thế nào cũng có vấn đề.
Lúc Cố An Nhiên và Đào Vọng Đường đi tới thì chứng kiến được tình cảnh này.
Đào Vọng Đường xoa giữa lông mày nói: "Trời ơi, sao huynh muội Đại Cường lại dung hợp máu với người bên Vương gia được chứ? Chẳng lẽ bọn họ nhận sai người rồi sao?"
Ở niên đại này mọi người hoàn toàn tin tưởng vào chuyện lấy máu nhận biết người thân.
Bọn họ cũng không biết máu của người xa lạ cũng có thể dung hoà vào nhau được.
Thế nhưng Cố An Nhiên cũng không lo lắng chuyện này, nàng đã có cách chứng minh cho mọi người ở đây thấy.
Nàng nhìn về phía Đào Vọng Đường nói: "Chuyện vừa rồi ngươi không cần phải xen vào, ngươi mang theo bằng hữu của mình đi tới cửa tri phủ là được."
Đào Vọng Đường cũng không phản đối, hắn gật đầu nói: "Được, An Nhiên cô nương, vậy bọn ta đi trước một bước." Ngay sau đó Đào Vọng Đường cũng biến mất khỏi tâm mắt của Cố An Nhiên.
Chỉ còn Cố An Nhiên bước vào cửa nha phủ, lúc này tri phủ cũng đang phát sầu xoa giữa mày.
"Dân nữ bái kiến đại nhân, việc lấy máu nhận người thân là việc không chuẩn xác, dân nữ có thể chứng minh cho đại nhân biết dù cho không có quan hệ huyết thống thì máu vẫn có khả năng dung hoà với nhau được.
Giờ phút này tri phủ cũng không có ý kiến hay nào khác, hắn ta nhìn Cố An Nhiên hỏi: "Ngươi lấy gì để chứng minh?"
Cố An Nhiên cao giọng nói: "Đương nhiên là lấy máu của dân nữ”"
Tri phủ có hơi tò mò, han ta lập tức sai người lại đi chuẩn bị hai chén nước.
Nhưng Cố An Nhiên lại xua tay từ chối: "Hà cớ gì phải làm phiền tới đại nhân, ta có thể nhỏ máu của mình vào trong hai chén đó."
Cố An Nhiên là nhóm máu O, máu của nàng có thể hoà vào được máu của bọn họ nên nàng cũng không có gì phải áp lực.
Nàng đâm xuống ngón tay của mình rồi nhỏ máu vào hai cái chén.
Chỉ một lát sau, máu của Cố An Nhiên cũng đã hoà với máu trong chén.
Điều này khiến cả Đại Cường, Nhị Cường và cả người phía Vương gia cùng những người di hóng chuyện bên ngoài đều trợn tròn mắt.
"Hoá ra còn có chuyện như vậy."
Đại Cường khờ khạo còn chưa phản ứng kịp, hắn ta nhìn Nhị Cường nói: "Lão nhị, có phải phụ thân của chúng ta làm chuyện xằng bậy gì giấu mẫu thân không? An Nhiên cô nương cũng là muội muội của chúng ta à?"
Nhị Cường trợn trắng mắt khi nghe thấy lời này của Đại Cường, hắn ta không kiên nhẫn nói: "Huynh câm miệng!"
Đại Cường rất hiếm khi bị Nhị Cường mắng, hắn ta lập tức thấy tủi thân che kín miệng lại.
Lúc này một nha dịch từ hậu viện đi ra thì thâm vài câu bên tai tri phủ.
Tri phủ vuốt chòm râu nghiêm túc nói: "Nếu như vị cô nương này đã chứng minh việc lấy máu nghiệm thân chưa chắc đã chuẩn xác, vậy thì không thể chứng minh được Vương Chỉ Chi là con của Vương gia."
"Hiện tại bản quan cũng mệt rồi, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi thẩm vấn vụ án này sau."
Nhị Cường hiểu người giúp đỡ đã tới.
Nhưng Đại Cường vẫn còn mê man, hắn ta muốn tri phủ nhất cổ tác khí (*).
(*) Nhất cổ tác khí: Một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm. Cố An Nhiên trừng mắt liếc nhìn hắn ta: "Ngươi câm miệng! Việc này giao cho ta xử lý!"
"Vâng!" Đại Cường ngoan ngoãn lên tiếng. sau đó cúi đầu.
Tất cả mọi người đều đứng ở công đường chờ đợi, Đào Vọng Đường thấy tri phủ tới thì hào phóng dâng lên một ngàn lượng bạc.
Một ngàn lượng ngang với bổng lộc một quý của hắn ta đó.
Tri phủ nhìn số ngân phiếu lớn như vậy thì rất vừa lòng.
"Việc này cứ giao cho bản quan."
Đào Vọng Đường mỉm cười: "Nhưng bọn ta không có nhân chứng."
Tri phủ xua tay nói: "Yên tâm, ta sẽ xử lý chuyện nhân chứng."
Đào Vọng Đường mỉm cười: "Đa tạ đại nhân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận