Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 667: Gặt Hái Hậu Quả (2)

Chương 667: Gặt Hái Hậu Quả (2)Chương 667: Gặt Hái Hậu Quả (2)
Đám người đột nhiên trở nên kích động: "Thực sự là tiểu thư của phủ Nghi Vương sao? Làm sao lại có thể biến thành bộ dạng như thế này?"
"Là ai dám to gan như vậy?”
"Trong phủ của Nghi Vương có bao nhiêu tiểu thư? Vị này tiểu thư thứ mấy?"
Nhưng không ai trả lời những câu hỏi này cho bọn họ cả.
Tuy nhiên, ba nam nhân đó biết, dù trong phú Nghi Vương có bao nhiêu tiểu thư, thanh danh của bọn họ cũng sẽ bị chuyện của vị Ngũ tiểu thư này huỷ hoại.
Nha hoàn của Ngũ tiểu thư từ sáng sớm đã thức dậy ở một nơi vắng người. cảm thấy có chuyện không ổn liền dẫn ma ma và nha hoàn trong nội viện, vội vàng đi tới hẻm nhỏ, mới phát hiện đã quá muộn.
Nha hoàn lúc này hoang mang lo sợ, chỉ có thể mang áo choàng lên người cho Ngũ tiểu thư, sau đó để một nhóm ma ma mở đường.
"Xin hãy nhường đường, nhường đường một chút!" Nhóm ma ma gào khản cổ.
Lập tức, đám người tránh ra, Ngũ tiểu thư cuối cùng cũng tới xe ngựa của phủ Nghi Vương, nha hoàn cũng cẩn thận lên xe ngựa. Vừa vào trong xe ngựa, Ngũ tiểu thư đã ôm chặt người tuyệt vọng, lẩm bẩm: "Hết rồi, hết rồi!"
Nha hoàn cũng biết Ngũ tiểu thư không thể trở mình được nữa, nhưng vẫn phải khuyên giải mấy câu: "Tiểu thư, dù thế nào đi nữa, người cũng còn có Nghi Vương phủ làm chỗ dựa, vương gia nhất định sẽ không tha cho kẻ đã làm hại người."
"Nhất là Cố An Nhiên kia, nàng ta dám đánh người bất tỉnh, đến lúc đó vương gia nhất định sẽ lột da róc xương nàng ta."
Đoàn người Ngũ tiểu thư trở về viện tử mình qua cửa hông, nha hoàn lấy một thùng nước lớn cho nàng tắm.
Vừa vào thùng tắm, nàng ấy đã liêu mạng chà xát từng tấc da thịt, chà xát làn da cho đến khi đỏ bừng.
Nha hoàn nhìn làn da đỏ bừng của nàng nói: "Tiểu thư, người đừng như vậy, người cần gì phải khổ như vậy?"
Nha hoàn vừa nói xong, quản gia đã đích thân đi tới truyền lời.
Sau khi một ma ma biết mục đích đến của quản gia, liền tới truyền lời lại: "Ngũ tiểu thư, vương gia và vương phi cho mời người."
"Người sửa soạn một chút rồi đi đến đại sảnh đi"
Sau một hồi im lặng, trong phòng truyền đến giọng nói: "Ta hiểu rồi, sẽ tới đó ngay." Nha hoàn nói: "Tiểu thư, vương gia và vương phi chắc chắn là hỏi thăm tình hình, sẽ làm chỗ dựa của chúng ta."
"Người đã nghĩ nên nói như thế chưa?."
Ngũ tiểu thư từ trong thùng tắm đứng dậy, vẻ mặt do đẫn, giống như một con rối đứt dây, để cho nha hoàn mặc quần áo giúp mình.
Đối với câu hỏi của nha hoàn, nàng ấy phải rất lâu mới trả lời: "Chuyện này ta đã suy nghĩ nên nói như thế nào rồi."
"Nhưng ta không biết phụ vương và vương phi sẽ xử lý chuyện này như thế nào."
Sau khi mặc y phục chỉnh tề, nàng ấy được nha hoàn đỡ ra khỏi cửa, khi ma ma ở bên ngoài nhìn thấy nàng ấy đi đứng khập khiễng, không khỏi âm thầm lắc đầu, cũng thật xui xẻo khi bọn họ đi theo chủ nhân như vậy.
Ngũ tiểu thư vừa tới cửa đã thấy quản gia mỉm cười nói: "Ngũ tiểu thư mời vào."
Nói xong, đôi mắt hắn ta liếc ngang một cái.
Quản gia này người được vương phi một tay đề bạt, bình thường không coi Ngũ tiểu thư và mẫu thân nàng ấy ra gì, bây giờ thanh danh của Ngũ tiểu thư đã bị hủy hoại, còn liên luy đến những cô nương chưa gả trong nhà, quản gia càng thêm không có sắc mặt tốt.
Ngũ tiểu thư tức giận, hơi cắn môi, siết chặt nắm tay, nhưng không dám phát tác. Quan gia nay khong phai la nguoi ma nang ay có thể đụng tới.
Khoảng nửa nén hương, Ngũ tiểu thư dẫn nha hoàn của mình đi vào đại sảnh của phủ Nghi Vương.
Bầu không khí trong đại sảnh lúc này rất u ám, Nghi Vương cau mày, còn vương phi lại giống như sắp giết ai đó.
Suy cho cùng, điều này cũng sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của quận chúa Thanh Hoà, có thể ảnh hưởng đến hôn sự của nàng ấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận