Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 651: Lấy Đạo Của Người, Trả Lại Cho Người.

Chương 651: Lấy Đạo Của Người, Trả Lại Cho Người.Chương 651: Lấy Đạo Của Người, Trả Lại Cho Người.
Cố An Nhiên bình tĩnh liếc nhìn tiểu nha hoàn: "Đúng vậy, vừa rồi ta uống quá nhiều rượu."
Mặc dù tiểu nha hoàn luôn cúi đầu, nhưng Cố An Nhiên vẫn nhìn ra đây chính là tiểu nha hoàn vừa đỡ Tĩnh Vương ra ngoài.
"Để nô tỳ dẫn cô nương đi." Nàng ta nói với giọng điệu thoải mái.
Giống như đã hoàn thành một việc đại sự.
"Nơi thay y phục ở đâu? Ta người này từ trước đến nay cảm giác phương hướng không tốt lắm, chỉ sợ quay tới quay lui vẫn tìm không thấy." Cố An Nhiên cố ý nói.
Nàng nói như vậy, trong lòng tiểu nha hoàn càng yên tâm hơn, dù sao chỗ kia rất vắng vẻ.
"Cố cô nương không cần lo lắng, có nô tỳ ở đây, sẽ không để người tìm không ra đường, lát nữa người tốt hơn một chút, nô tỳ sẽ đưa người trở về."
Cố An Nhiên cười nói: "Vậy thì tốt."
Hai người họ đang đi về phía chỗ thay đồ, dọc đường hầu như không gặp người nào cả, chỉ gặp một tiểu thái giám cầm đèn lồng, tiểu thái giám này đưa mắt nhìn tiểu cung nữ rồi sau đó quay trở lại làm việc riêng của mình. Khi đến cửa cung điện chỗ thay quần áo, tiểu cung nữ phía sau nhanh chóng biến mất không thấy bóng dáng, mà lại có người nào đó ra tay trong bóng tối. .
Tuy nhiên, Cố An Nhiên tương kế tựu kế, cũng không có chống cự, thậm chí còn thuận thế hôn mê bất tỉnh.
Mà tiểu thái giám cũng vào cung quý phi bẩm báo, quý phi sợ người bỏ chạy, chuẩn bị tự mình đi xem.
Hơn nữa, còn nói tiểu thái giám trẻ đi báo tin cho vị phi tần giao hảo với mình, nghĩ cách dẫn người đến.
Khi đến cung điện nơi Tĩnh Vương đang nghỉ ngơi, quý phi nhìn thấy Cố An Nhiên ngất xỉu ở cửa, đắc ý nói với tiểu thái giám đi theo mình: "Đưa nàng vào đi, đặt nằm cùng một chỗ với Tĩnh Vương."
Bản thân nàng ấy cũng đi theo tới đó, muốn tận mắt xác nhận.
Sau đó, chứng kiến nữ nhân này rơi vào địa ngục vạn kiếp bất phục
Dù sao từ khi nàng ấy trở thành quý phi cao quý đến này, chưa bao giờ phải chịu uất ức lớn như vậy, nhất định phải rút hết cơn giận này. .
Tất cả không phải chỉ để trút giận, Tĩnh vương và Vũ An đại tướng quân luôn sàm ngôn trước mặt hoàng đế, nói mình là mỹ nhân hoạ thuỷ. Nếu lần này Tĩnh Vương và nữ nhân của Vũ An đại tướng quân nằm cùng nhau thì hai người nhất định sẽ diễn màn chó cắn chó.
Nàng ấy nhìn Cố An Nhiên đang nằm trên giường, nói: "Ngươi xong đời rồi, tiện nhân."
Lại không ngờ Cố An Nhiên đột nhiên mở mắt ra, nhanh chóng đánh vào gáy tiểu thái giám và quý phi.
"Ta cảm thấy, chính là ngươi xong đời."
Sau đó, nàng ném tiểu thái giám ra cửa, cởi y phục của quý phi, chỉ để lại một cái yếm, ném lên giường của Tĩnh Vương.
Càng chết hơn nữa là Cố An Nhiên còn đốt lọ xuân dược mà buổi sáng Dạ Tu Mặc đưa cho nàng.
Sau khi phủi tay, nàng hài lòng đi ra ngoài, còn tử tế đóng cửa lại.
Tuy nhiên, nàng cũng không quay lại nơi tổ chức cung yến, vở kịch do bản thân đạo diễn, trình tự nhất định không thể sai được.
Quả nhiên, chỉ sau một lúc, bên ngoài đã ồn ào nhốn nháo, hình như có rất nhiều người đang đến.
Cố An Nhiên nhìn thấy đám người chỉ còn vài bước nữa đã tới nơi, liền ném một hòn đá vào cổ tiểu thái giám.
Tiểu thái giám giãy giụa mấy cái, mơ màng tỉnh lại.
Lúc này, hoàng đế và hoàng thất quý tộc Tuyên Thành, còn có Dạ Tu Mặc đều ở trước mắt.
Trong phòng vang lên một âm thanh rất khó nghe.
"Đừng mài Ư”
Khi âm thanh đó phát ra, sắc mặt của hoàng đế tối sầm lại, bởi vì giọng nói của quý phi đối rất quen thuộc với hắn ta.
Tuy nhiên, không phải vừa rồi có người bẩm báo Tĩnh vương uống rượu quá nhiều, muốn làm chuyện không đứng đắn với nữ nhân của Vũ An đại tướng quân, để hoàng đế đến xử lý Tĩnh vương sao? Bây giờ lại có chuyện gì xảy ra vậy?
Tiểu thái giám đương nhiên cũng nghe thấy giọng nói của quý phi trong phòng, vội vàng đứng ngăn ở cửa nói: "Hoàng Thượng, đại tướng quân, xin thứ tội, là nô tài không ngăn cản được Tĩnh Vương điện hạ, e rằng Cố tiểu thư đã. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận