Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 457: Đại Cường Thủ Nam Đức (2) _-

Chương 457: Đại Cường Thủ Nam Đức (2) _-Chương 457: Đại Cường Thủ Nam Đức (2) _-
Đại Cường và Nhị Cường dẫn hai người đến phòng của Cố An Nhiên, vừa mở cửa liền thấy trước cửa có hai tên trộm đã bất tỉnh nhân sự đang nằm.
Nhưng xem ra, chắc không phải bị đánh ngất, mà bị Cố An Nhiên dùng thuốc gây mê đã được đốt nhét ngược vào mũi họ.
"An Nhiên cô nương, đúng là giống như ngươi nói, có người đang nhìn chúng ta, ta đem đến hai tên trộm này."
"Ngươi nói xem nên xử lý họ như thế nào."
Cố An Nhiên nhìn người mà Đại Cường đưa đến, nhìn không được nhướn mày nói: "Sao người lại bị ngươi đánh đến như vậy? Không phải ngươi không đánh nữ nhân sao?”
Nói đến chuyện này, Đại Cường liền tức giận: "Ai bảo nàng ta dám quyến rũ ta, ta không thể làm chuyện có lỗi với Mạt Nương."
"Đem nàng ta đánh ra bộ dạng xấu xí như vậy, xem sau này nàng ta có thể làm gì."
"Phụt!" Cố An Nhiên không nhịn nỗi cười lớn.
Lại nói tiếp: "Đại Cường, tên tiểu tử ngươi nhìn không ra nha, cũng khá thủ nam đức đấy."
Vừa dứt lời, chưởng quỹ và ông chủ khách trạm chạy vào, Đào Vọng Đường cũng dắt theo tên trộm vừa bắt được trong phòng đi sau lưng họ.
Cố An Nhiên thấy họ đã đến, lập tức khôi phục sắc mặt, vẻ mặt lo lắng nói: "Chưởng quỹ, khách trạm các ngươi có chuyện gì vậy?”
"Nửa đêm nửa hôm lại có nhiều người vào phòng ăn trộm đồ như vậy, chẳng lẽ khách trạm các ngươi là hắc điếm à?"
Chưởng Quỹ và ông chủ khách trạm bị Cố An Nhiên hỏi như vậy đều sắp khóc rồi.
"Cô nương, người đang nói đùa gì vậy? Chúng ta khẳng định là một khách trạm bình thường, chỉ là mấy kẻ này ăn cắp quen tay, khách trạm chúng ta cũng không dám đắc tội họ, ôi!"
Cố An Nhiên nói: "Trên trấn các ngươi, có người quản lý không, nếu có thì chỉ đường cho bọn ta."
Ông chủ khách trạm và chưởng quỹ cúi thấp đầu, không dám lên tiếng, nhưng lại cảm nhận được ánh mắt nàng đang nhìn chằm chằm họ, lại không thể không nói.
"Cô nương, người cũng biết tình hình nước Tuyên của chúng ta bây giờ, đã không còn quan phủ nữa, không ai có thể quản việc này al
Họ cũng muốn để bọn trộm cướp này phải chịu trừng phạt, nhưng đám cướp lại không phải chỉ có nhiêu đây, họ thật sự không dám đắc tội. Cố An Nhiên gật đầu nói: "Ô, nếu đã vậy, thì... giết đi, coi như ta làm việc tốt, trừ gian diệt ác cho trấn các ngươi."
Một nam một nữ mà Đại Cường bọn họ đang giữ vừa nghe Cố An Nhiên nói muốn trảm họ, lập tức bị dọa đến run lên.
"Cô nương tha mạng, cô nương tha mạng, lần sau chúng ta không dám nữa."
Cố An Nhiên liếc họ: "Lần sau còn dám? Ta xem các ngươi đúng là rất dám! Buổi sáng không gạt được bọn ta, buổi tối lại đến phòng bọn ta trộm đồ."
"Các ngươi chắc buổi sáng đã chú ý đến bọn ta rồi, mới đến chuyện bọn ta ở gian phòng nào cũng biết."
Nữ nhân cúi đầu không dám nói, Cố An Nhiên giỏi như thế nào, nàng ta rất rõ ràng.
Nhưng, những người khác trong đám đồng bọn của nàng ta đều không biết.
Làm ầm lên nói: "Ả đàn bà thối các ngươi, lá gan các ngươi cũng thật lớn, dám trói bọn ta lại, đợi đại ca bọn ta đến, các ngươi sẽ thảm rồi."
"Bốp bốp!" Đại Cường thấy người đó mắng Cố An Nhiên, không chịu nổi liền tát hắn ta hai cái.
Khuôn mặt hắn ta liền sưng lên, phun ra mấy cái răng còn dính máu.
Đại Cường hung dữ nói: "Ta thấy ngươi không muốn sống thọ, lại dám nói vậy với An Nhiên cô nương.
Nói xong, liền muốn ra tay đánh người, nhưng bị Cố An Nhiên cản lại.
Nàng thấy người bị Đại Cường đánh đến thương tích đầy mình nói: "Ta thả ngươi đi, ngươi không phải nói đại ca các ngươi giỏi lắm sao?"
"Ngươi đi gọi đại ca các ngươi đến, để hắn ta dẫn theo tất cả huynh đệ đến cứu những người khác."
Đại Cường nghe Cố An Nhiên nói như vậy, liền thả tay ra, cũng không kiềm chế người kia nữa.
Người đó cảm thấy Cố An Nhiên không phải tên ngốc, lại thả hắn ta đi như vậy, sợ một lát sẽ để họ lãnh đủ.
Hắn ta hung hăng chỉ Cố An Nhiên nói: "Các ngươi, đều đợi đó cho ta."
Bạn cần đăng nhập để bình luận