Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 150: Đóng Cửa Đánh Chó (1)

Chương 150: Đóng Cửa Đánh Chó (1)Chương 150: Đóng Cửa Đánh Chó (1)
Cố An Nhiên chê hắn ta nói chuyện dông dài, vội vàng khoát tay với hắn ta: "Được, được, ngươi đi nhanh đi."
Một đoàn người vội vàng đi vòng ra cổng thành.
Một mình Cố An Nhiên tiến vào cổng thành.
Nàng hơi hất cằm lên, nói với Đại Cường: "Đi maul”
Ánh sáng cuối thu chiếu trên người nàng, khiến cả người nàng tỏa ra một ánh hào quang thần thánh, như thể một vị thần vừa giáng trần.
Không đợi Đại Cường trả lời, Cố An Nhiên không chút do dự đóng chặt cổng trấn Chương Thụ.
Hơn nữa, nàng còn dùng rất nhiều thứ rách nát để bịt chặt cổng thành.
Đại Cường nhìn cánh cổng thành đã đóng kín dưới ánh mặt trời lặn, nhìn vô cùng thê lương, trong lòng cảm thấy hoảng sợ.
Hắn ta lén lau nước mắt, phấn chấn nói: "Mau, ngựa ở phía trước rồi, ta đưa các ngươi ra bờ sông, sau đó... sau đó ta sẽ đến giúp An Nhiên cô nương."
Nhưng gia đình Chương Xuân Sinh và Chương Đại Chí không nói gì. Bọn họ biết, một khi đã bước vào chỗ đó, bất kể là ai cũng đều lành ít dữ nhiều.
Tâm trạng của họ cũng rất nặng đề, thực sự cảm nhận được cảm giác nợ người khác một mạng sống.
Chỉ là trong tình huống bây giờ, cho dù sau này có muốn tìm người báo đáp ân tình cũng chưa chắc sẽ tìm được người.
Về phần Cố An Nhiên, sau khi nàng chặn chặt cổng thành, suy nghĩ muốn tiến vào không gian.
Trong không gian, nàng phớt lờ con đười ươi nhỏ quấn lấy nàng đòi nàng chơi cùng, đi thẳng vào gara, chọn ra một chiếc Hummer quân sự đã được cải tiến.
Khung gầm của chiếc Hummer này đặc biệt cao, toàn bộ thân xe và kính đều rất cứng nên có khả năng chịu va đập cực tốt.
Điều quan trọng nhất là trước đây những chiếc Humvee quân sự như thế này đều được cải tiến để dọn sạch lũ zombie quy mô lớn.
Xung quanh thân xe có những cây xiên thép sắc nhọn, đủ để cắt đứt bàn chân của người khác.
Sau khi lấy chiếc Hummer, nàng cố ý đi một chuyến tìm tới Hồng Mao Tinh Vương.
Cố An Nhiên: Ta có chút việc cần ngươi giúp đỡ. Hồng Mao Tinh Vương: Chuyện gì vậy?
Cố An Nhiên: Ta muốn giết mấy thứ đáng ghét, các ngươi đi theo sau lưng ta, nếu có người chưa chết, các ngươi nhớ dùng khuỷu tay thúc bọn họ một cái, để cho ta không có nỗi lo về sau. .
Hồng Mao Tinh Vương: Đánh nhau à? Đười ươi chúng ta rất thích đánh nhau, việc này cứ giao cho chúng ta.
Cố An Nhiên: Được rồi, các ngươi hãy tự bảo trọng.
Nàng không nói mình không thể dọn dẹp những người Khương này.
Nhưng nếu để một con cá lọt lưới, châm lửa báo động chắc chắn sẽ thu hút đại quân người Khương đông đảo ở phía sau, như vậy sẽ khiến những người bên bờ sông Ủng Lan gặp nguy hiểm.
Nhưng Đại Cường đến làm những việc như bồi đao kết liễu sẽ không thích hợp, dù sao nàng cũng phải mở xiên thép của chiếc Hummer yêu quý của mình ra ngoài.
Vì vậy, những con đười ươi này là lựa chọn tốt nhất để bồi đao cuối cùng.
Về phần những người Khương đó, họ sẽ phát hiện ra sự tồn tại của Hummer, nhưng vậy thì sao?
Trong lòng Cố An Nhiên, dù sao bọn họ cũng là những kẻ phải chết, có biết hay không cũng không quan trọng.
Suy cho cùng, từ trước đến nay người chết là kẻ kín miệng nhất.
Cố An Nhiên dùng ý niệm đưa đười ươi và Hummer ra ngoài.
Nàng ngồi vào ghế lái của chiếc Hummer, khởi động xe.
Những con đười ươi thông qua mái hiên và cây cối trèo lên tường thành .
Hơn ba mươi con đười ươi, thật thưa thớt khi bị sáu trăm người Khương tụ tập vây xung quanh. .
Dù sao mục đích chủ yếu của bọn hắn cũng không phải trực tiếp đánh nhau, mà là đối phó cá lọt lưới, như vậy là đủ rồi.
Chiếc Hummer quân sự cải tiến đang phóng nhanh trên con phố chính của trấn Chương Thụ.
Cũng may đường phố ở thị trấn Chương Thụ đủ lớn, nếu không chiếc Hummer cải tiến này sẽ gặp khó khăn khi đi bên trong. .
Đường quan đạo bên ngoài thì càng không cần nhắc tới, con đường xe ngựa có thể đi qua được đã gọi là quan đạo rồi. .
Bạn cần đăng nhập để bình luận