Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 648: Cung Yen. (2)

Chuong 648: Cung Yen. (2)Chuong 648: Cung Yen. (2)
Dù sao nàng ấy cũng được quý phi đặc biệt huấn luyện, với xuất thân quý phi, đương nhiên biết cách khiến bâu không khí càng thêm hấp dẫn.
Quả nhiên, hoàng đế lại một lần nữa mở to mắt, quyết định đêm nay sẽ thị tẩm vị mỹ nhân mà hắn ta không nhớ được danh tự này.
Về phần Cố An Nhiên, hắn ta rất ưa thích, nhưng người Vũ An đại tướng quân thích, hắn ta không dám nghĩ tới.
Mặc dù hắn ta là hoàng đế nhưng hắn ta cũng biết Đại Tuyên đã không còn như xưa nữa.
Vốn tưởng cung yến này rốt cục chỉ là màn ganh đua giữa các phi tân của hoàng đế thôi.
Không ngờ, quý phi luôn lạnh nhạt lại đột nhiên lên tiếng: "Cô nương bên cạnh Vũ An đại tướng quân quả nhiên là một mỹ nhân tuyệt thế."
"Mỹ nữ như vậy, chắc hẳn cũng là đa tài đa nghệ, không biết hôm nay chúng ta có may mắn được nhìn thấy không."
Ánh mắt Dạ Tu Mặc tối sầm lại, Cố An Nhiên biết hắn đang tức giận.
Nàng đưa tay nắm lấy tay Dạ Tu Mặc, ra hiệu cho hắn đừng tức giận.
Dạ Tu Mặc lúc này mới quay đầu nghiêm túc hỏi: "An An muốn chơi sao?"
"Đúng vậy." Cố An Nhiên tỏ vẻ vui vẻ nhìn quý phi.
"Nhưng ta không muốn người khác được lợi." Dạ Tu Mặc tràn đầy ghen tuông.
"Bọn họ không xứng!" Ánh mắt Cố An Nhiên vô cùng lạnh lùng.
"Nhưng, ta muốn cho bọn người muốn gây rắc rối này nhìn một chút." Cố An Nhiên nói.
"Vậy An An đi đi, nàng làm gì không quan trọng, tất cả đã có ta." Dạ Tu Mặc cười giải thích.
Cố An Nhiên sửa sang váy đứng lên, đứng ở giữa sân cung yến, cao giọng nói: "Nếu quý phi muốn xem, vậy ta sẽ biểu diễn múa kiếm đi."
Khi hoàng đế nghe được Cố An Nhiên muốn biểu diễn múa kiếm, hắn ta không ngừng tán dương: "Múa kiếm rất hay. cô nương quả nhiên cũng không phải bình người thường."
Hắn ta cứ lẩm bẩm một mình, hoàn toàn không để ý tới sắc mặt của quý phi càng lúc càng tối sâm lại.
Dù sao, lúc trước nàng ấy luôn thể hiện mình không hề tranh sủng, mà luôn ra vẻ như vậy.
Bây giờ nàng ấy đang mang thai, có nhiều thứ nàng ấy phải tranh dành cho hài tử mình.
Hoàng đế xua tay nói: "Được rồi, đi chuẩn bị kiếm cho Cố cô nương múa kiếm." Dù sao, yến hội tổ chức trong sân, ngoại trừ kiếm trên người thị vệ thì không thể có đao kiếm nào khác xuất hiện.
Tiểu thái giám bên cạnh hoàng đế lập tức chuẩn bị theo ý muốn của hoàng đế, hai thanh kiếm mềm mảnh rất nhanh đã được đưa cho Cố An Nhiên.
Cố An Nhiên liếc nhìn thanh kiếm mềm oặt này đầy chán ghét, hai tay cầm lấy nhuyễn kiếm bắt đầu biểu diễn múa kiếm.
Nàng cho tới bây giờ học cái gì để lấy lòng người khác, nên đây gọi là múa kiếm nhưng thực ra chỉ là một bộ kiếm pháp đơn giản, với những bước đi tương đối phiêu dật tao nhã, nhìn trong cương có nhu, trong nhu có cương.
Cố An Nhiên vốn không muốn tới đây để lấy lòng đám người Tuyên Thành này.
Quả nhiên, khi những đại quan hiển quý Tuyên Thành này nhìn thấy Cố An Nhiên lộ chiêu này, đều hơi cúi đầu, cho rằng nữ nhân mà Vũ An đại tướng quân thích có lẽ không phải người bình thường.
Chỉ với bộ kiếm pháp này, có thể nhìn ra manh mối.
Chỉ có phi tần giao hảo với quý phi là không nhận ra được vấn đề, vị phi tân giao hảo với quý phi kia cười nhạo nói: "Đang múa cái gì vậy? Chẳng đẹp mắt chút nào." "Đây không phải chiến trường, đây là hành cung!"
"Viul"
Phi tần kia vừa dứt lời, một thanh nhuyễn kiếm trong tay Cố An Nhiên đã đâm thẳng vào cây cột giữa vị phi tân kia và quý phi.
Thanh kiếm còn lại bay thẳng qua đầu quý phi, không chỉ đâm roi cây trâm cài trên đầu nàng ấy mà còn cắt đi rất nhiều tóc, doạ cho quý phi sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, cũng không hét lên nổi.
Hoàng đế đang ngồi trên ngai rồng hơi giật mình trước động tĩnh bất thình lình này, nhưng lập tức ổn định trở lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận