Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 630: Nữ Nhi Nhỏ Nhất Của Hoàng Đế

Chương 630: Nữ Nhi Nhỏ Nhất Của Hoàng ĐếChương 630: Nữ Nhi Nhỏ Nhất Của Hoàng Đế
Vừa bước vào đại môn phủ Vũ An đại tướng quân, nàng đã nhìn thấy quản gia phủ tướng quân.
Quản gia bề ngoài tỏ ra vui vẻ, nhưng trong lòng lại không có cảm xúc gì nói: "Công chúa điện hạ đến rồi à?"
"Đáng tiếc điện hạ tới đây không đúng lúc, đại tướng quân đang di xử lý công việc còn chưa trở vê, cũng không còn sớm nữa, hay là điện hạ hồi cung đi?" Ông ta cũng không muốn vị công chúa kiêu căng tùy hứng này đi tìm đại tướng quân gây phiền phức.
Tuy nhiên, công chúa Trữ Nhạc hôm nay giống như uống nhầm thuốc, nhất định muốn gặp người vừa mới đi vào.
Nàng ấy hất cằm ngạo mạn nói: "Vừa rồi bản công chúa nhìn thấy có một nữ nhân đi vào trong phủ, bản công chúa muốn gặp nàng."
"Cái này..." Quản gia nhất thời không thể quyết định được, bởi vì ông ta biết rất rõ công chúa Trữ Nhạc kiêu ngạo và không nói đạo lý.
Nhìn thấy quản gia do dự, công chúa Trữ Nhạc lập tức nghiêm mặt quát lớn: "Làm sao? Ngươi không vui sao?”
"Công chúa điện hạ, xin mời... Quản gia làm một động tác mời.
Chuyện này một hạ nhân như ông ta không thể giải quyết được, ông ta nháy mắt ra hiệu với người đáng tin cậy, để hắn ta lập tức mời Dạ Tu Mặc về.
Người kia nhẹ gật đầu, chạy ra khỏi phủ tướng quân.
Quản gia dẫn công chúa Trữ Nhạc tới thư phòng của Dạ Tu Mặc nói: "Công chúa điện hạ, Cố cô nương đang ở trong thư phòng."
Công chúa Trữ Nhạc liếc ông ta một cái, nói: "Thư phòng của đại tướng quân là nơi quan trọng thế nào, các ngươi vậy mà chó mèo gì cũng bỏ vào, thật không ra thể thống gì."
Quản gia chắp tay nói: "Bẩm công chúa điện hạ, Cố cô nương có thể vào thư phòng, là đại tướng quân đã cho phép."
Công chúa Trữ Nhạc lập tức tức giận sôi người, dù sao trước đây nàng ấy cũng muốn tới thư phòng tìm Dạ Tu Mặc, nhưng lần nào hắn cũng từ chối, nói thư phòng là nơi quan trọng, nàng ấy đi đến đó không tiện!
"Được rồi, ở đây không có việc của ngươi, ngươi có thể đi." Công chúa Trữ Nhạc không kiên nhẫn nói.
"Lão nô ở chỗ này hầu hạ công chúa điện hạ.'Quản gia mỉm cười nói.
Thực ra ông ta là sợ công chúa Trữ Nhạc sẽ khiến Cố An Nhiên khó xử, cho nên muốn ở lại đây, nghĩ có mình ở đây quan sát, vị công chúa này cũng không dễ ức hiếp người khác quá mức.
Nhưng công chúa Trữ Nhạc lại nghiêm mặt nói: "Cút đi! Không nghe bản công chúa, ngươi muốn làm phản sao?"
Bị đội cái mũ lớn như vậy, quản gia không dám ở lại nữa.
Chuyện sống chết cá nhân ông ta không quan trọng, nhưng ông ta là người của Phủ tướng quân, lại bị chụp mũ mưu phản, Phủ tướng quân cũng không được yên.
"Lão nô, xin thứ lỗi. Công chúa điện hạ, xin hãy tu giúp mình." Quản gia nói xong, đầy cảm thông liếc nhìn Cố An Nhiên đang đọc sách trong thư phòng.
Công chúa Trữ Nhạc xác nhận quản gia đã đi xa, cũng không thèm để ý đến lễ nghi cung đình nữa, vén váy nổi giận đùng đùng đi vào thư phòng.
Nàng ấy lớn tiếng hỏi: "Ngươi là ai? Tại sao lại vào thư phóng của đại tướng quân?"
Cố An Nhiên thậm chí không nhấc mí mắt lên, thong thả lật một trang nói: "Thành chủ thành Kinh Hồ."
Công chúa Trữ Nhạc nhìn thấy bộ dáng kiệt ngạo của nàng, lập tức chỉ vào nàng nói: "Bản công chúa không cần biết ngươi là ai, ngươi gặp ta mà dám không hành lễ, thật là to gan!"
Cố An Nhiên vẫn tỏ vẻ thờ ơ như cũ, công chúa nhìn về phía một cung nữ biết võ công bên cạnh nói: Di Vả miệng thật mạnh cho ta, xem nàng còn tuỳ tiện nữa không!”
"Vâng, thưa Công chúa điện hạ.' Cung nữ giơ tay lên, vẻ mặt hung dữ lao về phía Cố An Nhiên, muốn tát nàng một bạt tai.
Tuy nhiên, cái tát còn chưa giáng xuống mặt Cố An Nhiên, bàn tay cung nữ kia đã bị Cố An Nhiên giữ lại.
Chỉ là vẻ mặt Cố An Nhiên vẫn thản nhiên trước sau như một: "Lá gan ngươi cũng lớn thật."
Vừa dứt lời, nàng đột nhiên dùng sức.
Chỉ nghe "Rắc" một tiếng, xương bàn tay của cung nữ kia đã vỡ vụn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận