Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 575: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (2)

Chương 575: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (2)Chương 575: Ngươi Có Thấy Ngu Ngốc Không? (2)
Nhưng chỉ là nhìn một cái, nó liền khẩn trương, những người toát ra mùi chua chua đi tới, hình như có rất nhiều người đến, hai, đến ba trăm người.
Nó ném kính viễn vọng vào vòng tay của Tiểu Tỉnh và kêu lên một tiếng trước để cảnh báo cho tất cả những con hồng mao tỉnh tinh bảo trì cảnh giác.
Khi nó chuẩn bị đánh thức Cố An Nhiên và Ngân Dạ, nó mới phát hiện bọn họ đều đã đứng dậy.
Cố An Nhiên cau mày, hình như tâm trạng không tốt: Xảy ra chuyện gì vậy?
Hồng Mao Tinh Vương: Những người toát ra mùi chua đều ở đây, đã cách chỗ này rất gần rồi.
Cố An Nhiên lấy kính viễn vọng từ tay Tiểu Tỉnh, đi theo hướng Hồng Mao Tinh Vương chỉ, liền nhìn thấy người Khương đang tới.
Tuy nhiên, những người này hẳn là người Khương đến vận chuyển mỏ muối, dù sao họ vẫn mang theo vật dụng vận chuyển.
Nàng ước chừng được khoảng hai trắm người.
Những người Khương này có lẽ không biết nơi này đã xảy ra chuyện gì, dù sao đêm qua người Khương đóng quân ở đây đã bị ngập lụt, bọn ho không có cơ hội đốt khói báo hiệu, tự nhiên căn cứ của người Khương không biết là chuyện gì đã xảy ra.
Cố An Nhiên đang băn khoăn không biết nên bắt sống hai trăm người này giữ làm cu li hay nên trực tiếp giết chết.
Nghĩ đến đây, nàng đi xuống, nhìn Ân Tuần, hỏi: "Có đủ người làm việc không? Nếu không thì ta đi lấy thêm ít."
An Tuần có chút không hiểu, nói: "Hả? Thành chủ đại nhân, ngài có ý gì?"
Cố An Nhiên nói: "Có một nhóm người Khương tới đây, hình như là đến vận chuyển muối. Ta nghĩ nếu không đủ người thì để họ làm cu li trong mỏ."
Ân Tuần suy nghĩ một chút rồi giải thích: "Ở đây không có còng tay và cùm làm sẵn, ngài phải quay lại thành Kính Hồ để lấy."
"Và đã có đủ người làm việc. Nếu có quá nhiều người, sẽ lãng phí thức ăn."
Cố An Nhiên hiểu ra: "Được rồi, ta hiểu rồi, ngươi làm việc tiếp đi, giao những người Khương đó cho ta."
Cố An Nhiên nói xong liền đi lên ngọn núi phía sau doanh trại.
Nàng nhìn Ngân Dạ và những con hồng mao tỉnh tỉnh rôi nói: Nào, những người đó đến thì giết hết! Cố An Nhiên làm động tác cắt cổ.
Hồng Mao Tinh Vương: Ta hiểu rồi, chúng ta hãy đi giải quyết bọn chúng thôi.
Cố An Nhiên duỗi cơ, nói: "Ta cũng đi, bọn họ làm phiền ta nghỉ ngơi."
Nói xong, nàng cưỡi Ngân Dạ đi về phía con đường mà người Khương đang đi và nhảy xuống.
Bọn hồng mao tỉnh tinh cũng cực kỳ linh hoạt trên những vách đá, như thể chúng đang đi trên mặt đất bằng phẳng.
Những người Khương chỉ thấy phía một bóng đen trên đầu mình càng ngày càng gần, còn chưa kịp nhìn rõ thì một cơn gió mạnh làm cả ngựa vấp ngã, bọn họ không kịp phản ứng, ngã xuống đất.
Vừa định đứng dậy xem chuyện gì xảy ra, đã lập tức bị bàn tay đầy lông kéo xuống bãi cỏ.
Cố An Nhiên và Ngân Dạ phối hợp hết sức ăn ý, thu được một đợt đầu người (giết người).
Trong bụi cỏ cũng từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, khi bách phu trưởng Khương nhìn thấy Hồng Mao Tinh Vương liên giơ tay định đánh vào đầu nó.
Hắn ta muốn đánh Hồng Mao Tinh Vương bất tỉnh để trốn thoát.
Nhưng hắn đã bị Hồng Mao Tinh Vương, dùng một chút lực, chỉ nghe thấy một tiếng "cạch" vang lên, bàn tay của bách phu trưởng Khương ( người điều hành một đội gôm 100 người) đều bị gãy.
Hắn ta không dám la hét nữa, để tránh thu hút thêm tinh tinh đến, mà hắn ta ôn tôn thương lượng: Nếu ngươi để ta đi, ta đảm bảo rằng ngươi và tộc nhân của ngươi sẽ không phải lo lắng về thức ăn và đồ uống.
Hồng Mao Tỉnh Vương móc tai, vẻ mặt thờ ơi
Bọn họ đều không cân lo lắng về thức ăn nữa rồi, đồng thời còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn!
Những người này ngay cả nước tắm cũng không có, thường xuyên không tắm, làm sao có thể bảo đảm bọn họ có đủ thức ăn và thức uống không?
Chưa kể việc lo thức ăn, được uống no bụng thôi cũng khó rồi nhỉ?
Người này coi bản Tinh Vương là kẻ ngu à?
Bạn cần đăng nhập để bình luận