Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 878: Quỳ Đến Khi Nào Té Xiu Mới Thôi (1)

Chương 878: Quỳ Đến Khi Nào Té Xiu Mới Thôi (1)Chương 878: Quỳ Đến Khi Nào Té Xiu Mới Thôi (1)
Nhưng thời khắc Trương Ngưng ở cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Thái Tử Tây Chiêu, chỉ liếc mắt một cái sau đó có chút phiền chán cúi đầu, chăm chú ăn thức ăn trong chén của mình, ngay cả một ánh mắt cũng không muốn cho hẳn ta.
Cố An Nhiên cũng chú ý tới hành động của Thái Tử Tây Chiêu, cười như không cười nhìn hắn ta.
Nếu như hắn ta cho rằng có thể thông qua người bên cạnh mình để lấy được chỗ tốt nào đó, thì hắn ta đã hoàn toàn sai lầm.
Tuy rằng thường ngày Trương ngự sử cùng cái nữ nhi này của mình không thể nào ngồi chung mâm, còn thường xuyên chính kiến không hợp, nhưng thật ra trong lòng vẫn coi Trương Ngưng như bảo bối, nhìn thấy ánh mắt săn mồi của tên Thái Tử Tây Chiêu kia, chung quy tâm của một lão phụ thân như ông ta cũng nhảy lên tới cổ họng.
Ông ta "hừ" một tiếng thật mạnh: "Thật là không biết xấu hổi"
Trương An nắm quả đấm trong tay, yên lặng nắm thật chặt, sau đó quay đầu nhìn về phía Trương Ngưng nói: 'Muội muội, tuổi ngươi cũng không còn nhỏ. Về hôn sự của ngươi, bệ hạ có nói qua muốn làm chủ chỉ hôn cho ngươi hay không?”
Trương Ngưng lắc đầu nói: "Bệ hạ không có ý định chỉ hôn cho ta, người nói hôn nhân đại sự là chuyện liên quan đến hạnh phúc cả đời, cho nên sẽ để cho ta dựa theo tâm ý của mình, nếu như có đối tượng yêu thích, người có thể làm mối cho †a.
Trương An thử thăm dò: "Ngưng Nhị, vậy ngươi thích dạng nam nhân như thế nào?”
Trương Ngưng mím môi, gần như không chút nghĩ ngợi liền nói: "Ta thích người uy phong lẫm liệt, thân hình cường tráng, thân thủ mạnh mẽ, là kiểu đại tướng quân trên người có sẹo."
Trương ngự sử nhịn không được lại phàn nàn: "Ngươi... Ngươi đây là cái ý tưởng kỳ quái gì?"
Trương An ngược lại không có nói chuyện, mà là nhìn chằm chằm Thái Tử Tây Chiêu ở đối diện, đánh giá từ đầu đến chân một lượt, phát hiện tên kia cùng mẫu người mà Trương Ngưng thích không có nửa điểm tương đồng mới hoàn toàn yên lòng, tiếp tục ăn cơm.
Trương ngự sử lại tiếp tục nói: "Nữ hài tử ngàn vạn lần không nên gả đi xa, bằng không bị người ta khi dễ sẽ không có người thay ngươi làm chủ."
Trương Ngưng khó hiểu nhìn về phía Trương ngự sử nói: "Hiện giờ nhìn khắp thiên hạ này, nữ nhân Nam Nguyệt quốc là có địa vị cao nhất, tự do nhất."
"Ta nghĩ rằng Nam Nguyệt quốc không có mấy người nữ nhân nguyện ý gả xa, nếu chấp nhận gả xa, thì hẳn không phải là ngốc mà là ngu xuẩn!"
Trương ngự sử sờ sờ cái mũi, cũng cúi đầu ăn cơm, lúc ăn cơm còn không quên nói: "Ngưng nhị, ngày thường bệ hạ đối với ngươi khá tốt, ngươi xem có vài phương thức chế biến món ăn, có thể xin bệ hạ cấp cho một cái hay không?”
Trương Ngưng lại nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Gần đây lúc bệ hạ nhàn rỗi không có việc gì làm, người thường viết công thức nấu ăn. Ta và Thu Anh ở bên cạnh người hầu hạ bút mực, cũng có thể nhớ được đại khái."
"Hơn nữa bệ hạ còn nói, chúng ta có thể sao chép một phần." Trương Ngưng lại bổ sung một câu.
Trương ngự sử thần sắc kích động: "Vậy phần sao chép kia đang ở đâu?"
Trương Ngưng nhún nhún vai, tỏ vẻ không sao cả nói: "Ta ngại phiên toái, nên không có chép!"
Trương ngự sử đỡ trán, cảm thấy choáng váng thật sự.
"Ngươi... Ngươi..."
Thái Tử Tây Chiêu thấy Trương Ngưng không đáp lại mình, lại sợ mình thể hiện quá mức rõ ràng khiến cho người khác hoài nghi, đành phải bất đắc dĩ thu hồi tâm mắt. Dù sao lần này bọn họ tới Nam Nguyệt quốc sẽ nán lại chừng một tháng, còn rất nhiều thời gian.
Sau khi bữa tiệc kết thúc, Cố An Nhiên sai người dẫn nhóm người Thái Tử Tây Chiêu đến dịch quán.
Về tới cung Hàm Chương, nàng nói với Trương Ngưng: "Ta cho ngươi nghỉ ngơi nửa tháng, sáng sớm ngày mai ngươi lập tức rời cung."
Trương Ngưng ngẩn ra: "Bệ hạ, thần mới nghỉ phép không bao lâu, sao lại muốn thần nghỉ phép lâu như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận