Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 847: Người Ở Hồn Không Ở (2)

Chương 847: Người Ở Hồn Không Ở (2)Chương 847: Người Ở Hồn Không Ở (2)
"Có năng lực tất nhiên là phải ở lại trong triều, những người dựa vào manh ấm của tổ tông để kiếm ăn, triều đình Nam Nguyệt Quốc ta một tên cũng không cần."
"Vâng, bệ hạ." Tuân Thu Anh cung kính trả lời.
Sau khi đám triều thần trở về đều xách đệ tử nhà mình đến.
Trưởng tôn của Lý đại nhân lúc này đang đứng trước mặt tổ phụ nói: "Tổ phụ, ngài gọi tôn nhi đến đây có chuyện gì?"
Lý đại nhân chắp hai tay sau lưng, nghiêm túc nói: "Ngươi đọc sách thánh hiên nhiều năm như vậy đã đến lúc san sẻ với ta."
"Bắt đầu từ hôm nay, lúc ta xử lý những công văn này, ngươi ở bên cạnh học tập chờ thêm mấy ngày, một ít công văn đơn giản sẽ giao cho ngươi đến xử lý."
"Vâng, tổ phụ!" Lý gia đại công tử cung kính nói.
Một bên khác, sau khi Trương Ngự Sử về đến nhà cũng kêu người đi gọi con trai trưởng đến đây gặp hắn.
Khi con trai trưởng của hắn đến, trên tay cầm một bức tranh, gương mặt vui vẻ nói: "Phụ thân đại nhân, người xem bức tranh này của ta vẽ thế nào?”
Trương Ngự Sử trừng mắt: "Thứ ham chơi lêu lổng, nhanh chóng thu lại mấy thứ này giúp vi phụ xử lý công vụ."
Trương An buông tay nói: "Phụ thân, mấy thứ này ta lại không hiểu, ngươi để cho ta tới giúp?"
"Nếu ngài thực sự vội còn không bằng kêu muội muội đến giúp ngươi." Trương An đề nghị nói.
Nhắc đến Trương Ngưng, Trương Ngự Sử lập tức giận sôi máu: "Muội muội kia của ngươi bây giờ trong mắt chỉ có bệ hạ, còn thiếu hãm hại chết ta, nàng còn đến giúp ta?"
Trương An nhún vai nói: "Cha, ta cũng là lực bất tòng tâm, ở đây chỉ sợ sẽ cản trở ngươi!"
Nói xong bàn chân như bôi mỡ chạy, chỉ để lại Trương Ngự Sử mắng hắn ở phía sau.
Chỉ tiếc, Trương An hoàn toàn không thèm để ý.
Nhi tử của Lễ Bộ Thượng Thư cũng bị xách đến thư phòng đi theo xử lý công vụ.
Hắn ngược lại rất tích cực, mắt thấy cha mình mệt đang ngủ, tự mình sửa lại toàn bộ điển tịch của cha, cho đến khi trên bàn được sắp xếp ngay ngắn hắn mới vừa lòng gật đầu.
Đáng tiếc Lễ Bộ Thượng Thư vừa tỉnh nhìn thấy bộ dạng bàn làm việc của mình, tại chỗ phát ra tiếng thét chói tai.
"Đây... đây... là xảy ra chuyện gì?" Gương mặt hắn đỏ bừng, chỉ vào nhi tử của mình không đầu không đuôi nói.
Nhi tử hắn cười cười nói: "Cha, nhi tử thấy ngài mệt mỏi nên giúp ngài sắp xếp chút bàn làm việc!"
Hắn tức nghẹn, nghiến răng nghiến lợi nói: "Ngươi để những điển tịch đó ở chỗ nào?"
Nhi tử Lễ Bộ Thượng Thư chỉ tiết nói: "Ở... thư phòng nhà chúng ta, phân loại các ấn phẩm ngược lại mất rất nhiều thời gian của nhi tử."
Thư phòng của nhà Lễ Bộ Thượng Thư có thể so với Tàng Thư Các trong Nam Nguyệt Cung.
Hắn nghe xong nhi tử mình nói, không nhịn được nắm chặt tay: "Ngươi có biết là trong những điển tịch này có rất nhiều thứ ta thật vất vả mới tìm được, làm ký hiệu thật nhỏ, ngươi chơi ta như vậy..."
"Ai... ta..."
Lại qua mấy ngày, đám triều thân Nam Nguyệt tuy được đệ tử trong tộc hỗ trợ lại càng thêm tiều tuy.
Khi một đám vào triều, đều là người ở mà hồn không ở...
Lý đại nhân suy yếu nhìn Cố An Nhiên thoả hiệp nói: "Be hạ, chúng thần đều ủng hộ ngài sửa quan chế"
Những triêu thân khác cũng là một bộ không thể giả được đồng thanh nói: "Thần cũng đồng ý bệ hạ sửa quan chế."
Cố An Nhiên đứng thẳng thân mình, khoé môi nhếch lên ý cười thực hiện được, sau đó nói: "Nếu đã như vậy, vậy thỉnh chư vị mau chóng phân phát dụ lệnh xuống đi."
"Lần này, đệ tử thế gia có biểu hiện tốt vẫn có thể nhận người, vì nước phân ưu."
Lý đại nhân mở miệng hơi kinh ngạc nói: "Ý của bệ là quan chế ban đầu vẫn được thi hành sao?”
Ý này chính là bệ hạ vẫn cho những đệ tử thế gia một con đường làm quan, sửa quan chế chỉ là vì cho người thường cơ hội?
"Đương nhiên, chỉ cần là người tài bất kể là thân phận gì đều là người mà Nam Nguyệt Quốc †a cần."
Bạn cần đăng nhập để bình luận