Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 945: Tiec Toi Giao Phong (2)

Chuong 945: Tiec Toi Giao Phong (2)Chuong 945: Tiec Toi Giao Phong (2)
"Người, người cũng có sự bất đắc dĩ của mình..." Công chúa Hoa Duyệt thở dài một hơi.
Cố An Nhiên nhìn công chúa Hoa Duyệt trước mặt, trong lòng thâm nghĩ, nàng quả nhiên không nhìn lầm người.
Vị tiểu công chúa này thoạt nhìn tâm tư ngây thơ đơn thuần, đối xử với người khác rất chân thành, nhưng nàng ấy tuyệt đối không phải là người không hiểu chuyện.
Ngược lại, nàng ấy có sự kiên trì của riêng mình, cũng có chính kiến của bản thân.
"Cho nên muội rất muốn ta tham gia yến hội là vì muốn ta giúp đỡ muội?" Cố An Nhiên đi thẳng vào vấn đề.
Ánh mắt công chúa Hoa Duyệt tràn ngập đáng thương cùng khẩn cầu, vô cùng ủy khuất nói: "Nữ hoàng tỷ tỷ, có được không?"
"Mặc dù muội cảm thấy tuổi tác không phải là vấn đề, nhưng muội không muốn gả cho một người mà muội không thích."
Vốn dĩ nàng ấy muốn nói tên đảo chủ Liên Đảo kia quá lớn tuổi, nhưng sau đó nàng ấy nghĩ lại, ca ca xinh đẹp cũng lớn hơn nàng ấy mười tuổi cơ mài
"Được." Cố An Nhiên đồng ý. Vì công chúa Hoa Duyệt, cũng là vì ca ca của nàng.
Bởi vì đi đường mệt nhọc, thế nên Cố An Nhiên và Tuân Thu Anh vẫn luôn ở lại cung điện của công chúa Hoa Duyệt cho đến trước khi buổi tiệc tối bắt đầu.
Bởi vì muốn tìm người giúp đỡ cho công chúa Hoa Duyệt trong tiệc tối, thế nên một người từ trước đến nay vốn không thích ăn diện như Cố An Nhiên đã mặc một bộ xiêm y thêu phượng hoàng cùng mẫu đơn sặc sỡ, đội chiếc mũ phượng mà thường ngày nàng chê là quá nặng.
Cũng may mà nhờ Trương Ngưng ti mỉ cuối cùng nàng cũng có thể mặc xong bộ xiêm y ấy.
Lúc Cố An Nhiên toàn thân toát lên khí chất trang nghiêm đứng trước mặt công chúa Hoa Duyệt, nàng ấy có chút sửng sốt.
Bởi vì trước đây ở Nam Nguyệt quốc, nàng ấy chưa từng được thấy dáng vẻ ăn mặc này của Cố An Nhiên.
"Nữ hoàng tỷ tỷ... Dáng vẻ này của tỷ như thể biến thành một người khác vậy, tỷ vẫn vô cùng xinh đẹp, nhưng mà nhìn có hơi dọa người." Công chúa Hoa Duyệt thè lưỡi nói.
Cố An Nhiên vỗ nhẹ lên vai công chúa Hoa Duyệt nói: "Đây chính là hiệu quả mà ta muốn, bằng không ta làm sao có thể làm chỗ dựa cho muội được?” Hai người đến nơi tổ chức yến tiệc, Vô Lượng quốc quốc chủ đang ngồi trên ghế cao, đảo chủ Liên Đảo ngồi ở dưới phía bên tay phải của ông ta.
Thấy công chúa Hoa Duyệt tiến vào, hắn ta có chút không khách khí nói: "Tiểu điện hạ thật là có giá, để quốc chủ và quan viên văn võ toàn triều phải chờ đợi."
Công chúa Hoa Duyệt mở miệng muốn phản bác mấy câu nhưng lại bị Cố An Nhiên ngăn lại.
Nàng dùng ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn đảo chủ Liên Đảo một cái, không chút che giấu vẻ khinh miệt trong ánh mắt.
"Là trẫm trì hoãn một chút thời gian, không liên quan đến công chúa Hoa Duyệt."
Đây là lần đầu tiên Cố An Nhiên tự xưng mình là trấm...
Vốn dĩ đảo chủ Liên Đảo đang đặt toàn bộ tâm tư lên người công chúa Hoa Duyệt, vẫn chưa chú ý tới Cố An Nhiên.
Nàng vừa mở miệng, ánh mắt của đảo chủ Liên Đảo liền dừng lại trên người Cố An Nhiên. Nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của nàng, đầu tiên hắn ta cảm thấy kinh diễm.
Nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lùng nghiêm túc của Cố An Nhiên, hắn ta cũng không có tâm tư gì khác.
Từ trước đến nay hắn ta đều thích nữ tử tính cách nhu mì, mà nữ tử này vừa nhìn liền biết nàng hiển nhiên không phải kiểu người đó.
Đảo chủ Liên Đảo ngẩng đầu hỏi: "Xin hỏi đây là quốc chủ nước nào?"
Cố An Nhiên còn chưa trả lời, công chúa Hoa Duyệt đã cướp lời đáp thay: "Đương nhiên là nữ hoàng tỷ tỷ của Nam Nguyệt quốc, nếu không thì còn quốc gia nào có nữ hoàng hay sao?"
Đảo chủ Liên Đảo ý vào việc đây là Vô Ngân quốc, cũng không có bao nhiêu tôn trọng đối với Cố An Nhiên.
Hay nói cách khác, hắn ta căn bản chưa từng học qua cách tôn trọng nữ giới.
"Nữ hoàng bệ hạ thật có giá.' Đảo chủ Liên Đảo ngoài cười nhưng trong không cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận