Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 888: Đừng Khiến Hắn Ta Không Thể Giải Thích (1)

Chương 888: Đừng Khiến Hắn Ta Không Thể Giải Thích (1)Chương 888: Đừng Khiến Hắn Ta Không Thể Giải Thích (1)
"Nơi ở đó là của phu quân Nữ Hoàng Nam Nguyệt. Nàng ta nói thêm.
"Cái gì!" Thái tử Tây Chiêu lập tức đứng dậy khỏi ghế sofa.
Người thiếp bên cạnh không còn quan tâm đến việc che đậy sự xấu hổ của mình nữa, nhanh chóng đứng dậy thay quần áo cho Thái tử Tây Chiêu.
"Điện hạ, người nên đi xem một chút, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn."
Thái tử Điện hạ vẻ mặt ủ rũ, để thê thiếp mặc quần áo, lao tới bên cạnh cung nữ, đá mạnh vào nàng ta.
"Sao bây giờ ngươi mới nói cho ta biết chuyện? Nàng ta đi bao lâu rồi?"
Cung nữ bị đá ngã xuống đất, nước mắt đau đớn trào ra, nhưng lại không dám kêu lên, cố chịu đựng đau đớn đáp: "Ngài ấy đã ở đó gần nửa canh giờ rồi ạ”"
Sắc mặt Thái tử Tây Chiêu càng lúc càng khó coi.
Nhìn xem, hắn hiện tại chỉ hy vọng Thạch Thất bị người của nhiếp chính vương ngăn cản.
Hắn ta xắn tay áo rời khỏi lều, vội vàng đi về phía lầu của Dạ Tu Mặc.
Không phải hắn ta lo lắng cho muội muội mình, dù sao huynh muội trong hoàng cung chỉ là con tốt trong mắt hắn mà thôi.
Điều hắn lo lắng là nếu ý đồ của Thập Thất Công chúa thành công, quan hệ ngoại giao giữa Tây Chiêu và Nam Nguyệt khó lòng mà giữ được sự hòa hảo.
Nếu hành vi ngu ngốc của Thập Thất Công chúa ảnh hưởng đến lợi ích quan hệ hai vương quốc, nàng ta sẽ phải lấy cái chết để trả giá cho hành động ngu ngốc của mình.
Sau khi lao tới cửa lều của Dạ Tu Mặc, hắn cao giọng nói: "Thái tử Tây Chiêu thỉnh gặp Nhiếp Chính Vương."
"Mời vào." Trong giọng nói Dạ Tu Mặc không có chút cảm xúc nào.
Hoàng tử Tây Chiêu cảm thấy hơi bất an, nhanh chóng bước vào trại.
Sau khi vào lều trại, khi nhìn thấy bóng dáng Cố An Nhiên, hắn ta kinh ngạc nói: "Nữ Hoàng bệ hạ, sao người lại đến đây?"
Cố An Nhiên chậm rãi đứng dậy khỏi ghế, hơi ngẩng đầu lên, nửa cười như không: "Ngươi nói xem?"
"Thế nào? Ta xuất hiện ở đây làm xáo trộn kế hoạch của Thái tử rồi?" Trái tim Thái tử Tây Chiêu chợt chững lại một nhịp, sau đó liền nói: "Nữ Hoàng bệ hạ nói vậy là sao?"
"Ta thật sự có việc gấp, muốn thỉnh cầu Nhiếp Chính Vương giúp đỡ." Vừa vào trong lều hắn liền ngửi thấy trong trại mùi máu tanh.
Hắn biết rõ cách hành quyết độc đoán trước giờ của Nữ Hoàng và Nhiếp Chính Vương Nam Nguyệt. E là Thấp Thất Công chúa lành ít dữ nhiều.
Tuy nhiên, chỉ cần điều đó không ảnh hưởng đến quan hệ ngoại giao giữa hai nước, mọi rắc rối đều là do nàng ta tự chút lấy, phải tự mình chịu hậu quả.
"Có chuyện gì?" Dạ Tu Mặc tỏ vẻ hứng thú liếc hắn một cái.
"Hoàng Muội của ta ban đêm đi săn, nàng ấy đã đi hơn một giờ vẫn chưa trở về, ta có chút lo lắng cho nàng."
"Thỉnh cầu Nữ hoàng bệ hạ và Nhiếp Chính Vương phái người đi tìm Hoàng Muội của ta."
Thái tử Tây Chiêu tìm ra một lý do chính đáng, cố gắng xoa dịu tình hình cả hai bên.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, chỉ cần không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai nước, một muội muội nhỏ bé cũng không đáng nhắc tới.
Cố An Nhiên nhướng mày, nàng cảm thấy một người như Thái tử Tây Chiêu, người cực kỳ am hiểu thời thế, chỉ cần có thể trấn áp được thì hắn quả thực là một cộng tác xuất sắc.
Bởi vì hắn ta sẽ không bao giờ hành động như một con quái vật ngu ngốc khi biết sức lực của bản thân mình thua kém người khác.
Ngay cả sau khi chuyện vừa rồi xảy ra bất lợi cho hắn ta, hắn ta cũng sẽ nghĩ ra giải pháp phù hợp với tình hình chung.
"Đây là đương nhiên. Thái tử yên tâm, ta sẽ phái người đi tìm Công chúa."
Trong lòng Thái tử Tây Chiêu thở phào nhẹ nhõm, trên mặt mỉm cười cảm tạ nói: "Nếu đã như vậy, ta xin cảm tạ bệ hạ trước."
"Ta sẽ trở về doanh địa, chờ tin tốt của bệ hạ cùng Nhiếp Chính Vương."
Nói xong, Thái tử Tây Chiêu không muốn ở lại thêm nữa mà đi về lều của mình.
Cố An Nhiên hơi quay đầu lại, nhìn Dạ Tu Mặc nói: "Nếu là Thập Thất Công chúa đi săn thì chàng cho người sắp xếp một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận