Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 200: Cắt Đứt Đai Lưng (2)

Chương 200: Cắt Đứt Đai Lưng (2)Chương 200: Cắt Đứt Đai Lưng (2)
Tại sao trên đời lại có nữ nhân độc ác như vậy?
Còn tàn nhẫn hơn cả chủ nhân của nó!
Cố An Nhiên lại kích hoạt dị năng một lần nữa.
Thần Phong cảm thấy cổ mình càng lúc càng bị siết chặt, cả người con báo trở nên cứng ngắc, nhìn chằm chằm...
"Dừng tay!"
Một giọng nam lạnh lùng trâm thấp vang lên.
Thân Phong lập tức mở to đôi mắt sắc bén, chủ nhân của nó tới rồi, nó được cứu rồi!
Cố An Nhiên nghe được giọng nói của nam tử kia, trong mắt hiện lên vẻ cảnh giác, lập tức quay đầu lại.
Người nam tử trước mặt mặc một bộ y phục màu đen, thần sắc lãnh đạm, khí chất tự phụ, khuôn mặt nghiêm nghị lộ ra vẻ cao ngạo.
Giọng điệu Cố An Nhiên vẫn hững hờ như bình thường: "Sao ta phải nghe lời ngươi?"
Cố An Nhiên vừa nói xong đã cảm thấy một cảm giác được một lực trấn áp tinh thần.
Nàng nở nụ cười khinh bỉ trên đôi môi đỏ chót tới chói mắt, ném con báo đen sang một bên.
Con báo đen này bị lực tỉnh thần cường đại trấn áp, không thể động đậy được.
Nhưng chỉ dựa vào điều này, lại muốn khiến Cố An Nhiên không không thể động đậy, điều đó hoàn toàn không có khả năng!
Nàng phóng ra năng lực kháng lại lực tỉnh thần, cố gắng hết sức để duy trì tỉnh táo.
Sau đó lại kích hoạt dị năng không gian, ngay lập tức biến mất.
Dạ Tu Mặc mím chặt đôi môi mỏng, ánh mắt bình tĩnh, nhưng khí tức lạnh lẽo thấu xương tỏa ra từ cơ thể lại khiến môi trường xung quanh trở nên ngột ngạt tới nghẹt thở.
"Là một nhân vật có song hệ dị năng."
Hắn ta liếc nhìn nơi Cố An Nhiên biến mất rồi thản nhiên nói.
"Chỉ là ngươi trốn không thoát lòng bàn tay của ta đâu."
Dạ Tu Mặc nói lời này vô cùng tự tin.
Suy cho cùng, dựa vào nghiên cứu những năm này của hắn ta đối với dị năng hệ không gian, lợi ích duy nhất của dị năng này là ẩn náu và lưu trữ.
Tạm thời vẫn chưa phát hiện ra dị năng này có năng lực công kích.
Tuy nhiên, dị năng không gian của zombie cấp cao có khả năng dịch chuyển thời gian và không gian.
Hơn nữa, dị năng không gian mà con người sở hữu có một lỗ hổng chết người.
Dù nàng có biến mất ở đâu, cũng sẽ xuất hiện lại ở chỗ đó khi bước ra khỏi không gian.
Hắn ta đã nghiên cứu vô số người mang dị năng không gian, tất cả đều giống nhau.
Dạ Tu Mặc ngừng phóng ra năng lực trấn áp tỉnh thần, con báo đen rốt cục cũng phục hồi lại, lao nhanh về phía sau hắn ta.
Nữ nhân kia thật là đáng sợ!
"Đồ vô dụng."
Dạ Tu Mặc nhìn thoáng qua Thần Phong sau lưng, giọng điệu trầm thấp.
Hắn ta ra vẻ thú vị nhìn nơi Cố An Nhiên biến mất.
Cố An Nhiên lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Dạ Tu Mặc.
Con dao găm trong tay đâm thẳng vào cổ hắn ta, dính chặt vào làn da trắng trẻo của hắn ta.
Trong mắt Dạ Tu Mặc hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng lập tức lại trở lại bộ dạng bình tĩnh.
"Đừng giở trò bịp bợm."
Cố An Nhiên chậm rãi nói, trong giọng nói có chút vui mừng không dễ nhận ra.
"Ta...
Dạ Tu Mặc vừa mới mở miệng, Cố An Nhiên cầm dao găm tay hơi động. "Ta nói rồi, đừng giở trò, tốc độ ngươi phát động dị năng chắc chắn không nhanh bằng tốc độ ta cắt cổ ngươi!"
"Một cái cổ đẹp như vậy, cắt đứt cũng thật đáng tiếc!"
Cố An Nhiên một tay cầm chặt dao găm, tay kia bóp cằm Dạ Tu Mặc, dùng đôi mắt sáng ngời nhìn thẳng vào hắn ta đầy uy hiếp.
Đôi mắt sáng ngời của Cố An Nhiên khiến Dạ Tu Mặc có một cảm xúc kỳ lạ.
Khí tức lạnh thấu xương xung quanh hắn ta lắng xuống, vũ khí trong tay cũng biến mất, chỉ còn lại nụ cười nhàn nhạt trên môi.
"Tất cả chỉ là hiểu lầm. Thần Phong không có ý định làm tổn thương ngươi. Có lẽ có thứ gì đó trên người ngươi đã thu hút nó."
Dạ Tu Mặc giải thích với Cố An Nhiên bằng một giọng ôn hòa hiếm thấy.
"AI"
Cố An Nhiên không mặn không nhạt lạnh lùng lên tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận