Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chương 669: Sao Có Thể Sinh Ra Kẻ Ngu Xuẩn Như Ngươi (2)

Chương 669: Sao Có Thể Sinh Ra Kẻ Ngu Xuẩn Như Ngươi (2)Chương 669: Sao Có Thể Sinh Ra Kẻ Ngu Xuẩn Như Ngươi (2)
Nếu biết người bị ném ra khỏi xe chính là tiểu thư của Nghi Vương phủ, cho dù có bị đánh chết, bọn họ cũng sẽ không dám chạm vào nàng ấy dù chỉ một đầu ngón tay.
Vương phi tỏ vẻ ghê tởm nhìn đám người ăn mày bẩn thỉu đó nói: "Nói cho ta nghe tất cả những gì các ngươi biết."
Lúc này đám người ăn mày kia đều nghĩ nếu biểu hiện tốt sẽ có cơ hội sống sót, nên họ không giấu giếm bất cứ điều gì, kể tất cả những chuyện mình biết.
"Đêm qua, có một tiểu tử chừng hai mươi tuổi đến tìm chúng ta, nói lát nữa sẽ đưa một nữ tử tới cho chúng ta hưởng thụ. Hắn ta để chúng ta đợi trong ngõ đến tối, còn đưa cho chúng ta một khoản tiền."
"Chúng ta nghĩ nếu cầm tiền của người ta thì đương nhiên phải giúp họ giải quyết công việc nên đã đợi trong ngõ."
"Nhưng mà, cũng không có ai nói cho chúng ta biết, nữ nhân kia là tiểu thư của Nghi Vương phủ, nếu không chúng ta tuyệt đối không dám."
Vương phi nheo mắt nói: "Tên tiểu tử kia trông như thế nào? Có đặc điểm gì không? Có ở trong nội viện này không?” Đám ăn mày kia nhìn quanh bốn phía vài lần, ánh mắt đều dán chặt vào người đánh xe của Ngũ tiểu thư.
Bọn họ chỉ vào người đánh xe nói: "Lúc ấy, người kia che mặt, nhưng đôi mắt và thân hình đều giống người này!"
Người đánh xe cũng biết, nếu như sự tình đã náo động như vậy, hắn ta nhất định không thể che đậy cho Ngũ tiểu thư, làm không tốt chính mạng nhỏ của hắn ta cũng không giữ được.
Cho nên, hắn ta lập tức nặng nề quỳ xuống đất nói: "Bam vương phi nương nương chính là Ngũ tiểu thư sai tiểu nhân làm như vậy, tiểu nhân chỉ phụng lệnh làm việc, cầu xin vương phi nương nương tha mạng."
Ba người còn lại nhìn thấy động tác của người đánh xe, lập tức quỳ xuống đất cầu xin thương xót: "Vương phi nương nương, xin tha mạng. Chúng tiểu nhân cũng là do Ngũ tiểu thư sai bảo."
Nghi Vương nhận ra có điều gì đó không ổn, lạnh lùng nhìn Ngũ tiểu thư nói: "Ngươi muốn tính kế vời Cố An Nhiên, nhưng lại là người ta tương kế tựu kế đúng không? Sao bản vương có thể sinh ra một kẻ ngu xuẩn như ngươi?"
Ông ấy chỉ vào Ngũ tiểu thư nói: "Lat nữa bản vương sẽ tính sổ với ngươi sau."
Sau đó, ánh mắt ông ấy rơi vào những người do Ngũ tiểu thư sắp xếp. Giọng nói của ông ay hoàn toàn vô cảm, ra lệnh "Đưa đám ăn mày này xuống, thiến hết tất cả, trượng hình đánh chết!"
"Vâê phần bốn tên sai vặt trong phủ, đưa đến chỗ đông người, trượng hình đánh chết."
Trong lúc nhất thời, tất cả những người quỳ trên mặt đất đều đang van nài cầu xin thương xót, nhưng không ai để ý đến lời cầu xin của bọn họ, thô bạo bịt chặt miệng rồi kéo bọn họ xuống.
Không lâu sau, tiếng roi đánh âm tram vang lên cùng với tiếng kêu chói tai thê lương của đám người ăn mày.
Ngũ tiểu thư vốn tưởng rằng phụ vương và vương sẽ vì thể diện của phủ Nghi Vương, sẽ làm chỗ dựa cho mình, nhưng nhìn tình hình hiện tại, bọn họ dường như không hề có ý định làm chỗ dựa cho nàng ấy, thậm chí còn cảm thấy nàng ấy đã sỉ nhục phủ Nghi Vương.
Trong hoàn cảnh như vậy, số phận của nàng ấy có lẽ cũng không khá hơn bao nhiêu so với những người bị kéo xuống kia.
Cho nên, Ngũ tiểu thư bắt đầu hoảng sợ, dù sao nàng vẫn chưa hưởng thụ đủ phú quý trong nhân gian này!
Nàng ấy quỳ trên mặt đất, đột nhiên dập đầu cho đến khi trán chảy máu.
Vương phi nhìn nàng ấy như vậy cũng không hề đau lòng, dù sao cũng không phải hài tử của mình, hơn nữa còn liên luy thanh danh của các nữ tử trong phủ Nghi Vương.
Nhưng mà Nghi Vương là một phụ thân, nhìn thấy bộ dạng nữ nhi mình vậy, lại cảm thấy có chút thương cảm.
Ngũ tiểu thư là nữ nhi của một thị thiếp thấp hèn, từ nhỏ đã phải nhìn mặt người khác mà sống, Nghi Vương động lòng trắc ẩn, nàng ấy cũng có thể nhìn ra.
Cho nên, nàng ấy nắm lấy cơ hội nói ra sự thật: "Bẩm phụ vương, thật ra chuyện này không phải do nữ nhi tự ý quyết định mà là ý của công chúa Trữ Nhạc. Nàng ấy và Cố An Nhiên từ trước đến nay luôn mâu thuẫn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận