Không Gian: Ta Mang Theo Trăm Tỷ Vật Tư Ở Cổ Đại Chạy Nạn

Chuong 728: Cau Hon (1)

Chuong 728: Cau Hon (1)Chuong 728: Cau Hon (1)
Khê Cốc Trại này ở gân thành Kính Hồ, cho nên Cố An Nhiên vẫn luôn cho người để ý tới tình hình của Khê Cốc Trại.
Cũng biết Khê Cốc Trại chia thành hai phe, trước mắt những người thích đối đầu với thành Kính Hồ đã bị xử lý sạch sẽ hết rồi.
Nàng vốn không phải là kẻ giết người vô tội một cách bừa bãi, những người này đã chỉ muốn giữ khuôn phép tìm một con đường sống, đương nhiên nàng cũng không giết bọn họ.
Đôi môi đỏ của nàng khẽ mở, nói: "Nếu việc này đã không liên quan đến các ngươi, ta cũng không tính toán cùng các ngươi, chỉ có điều Khê Cốc Trại này không ở được nữa, các ngươi phải tìm chỗ khác."
Đã phát sinh xung đột, sẽ không thể giữ bọn họ ở gần được nữa, chẳng may bọn họ lại nảy sinh ý tưởng sai lầm một lần nữa, thì dân chúng trong thành Kính Hồ cũng sẽ không thể lần nào cũng may mắn mãi được.
Đối với đề nghị này của Cố An Nhiên, mấy trăm người ở bên trong trại cũng rất đồng ý.
Chỉ cần có thể tha mạng cho bọn họ là được.
Dù sao thì bọn họ cũng không muốn ở đây nữa, dù sao đã chết quá nhiều người.
Hơn nữa, khi bọn họ khai hoang đã đào được rất nhiều xương người, ở đây cứ như là cái bãi tha ma Vậy.
Vào ban đêm, ma trơi chưa bao giờ thiếu.
Trong trại có rất nhiều đứa trẻ bị doa đến mức sinh bệnh.
Thời gian vừa rồi nhị trại chủ đã âm thâm cho người ra ngoài, tìm được một nơi có nguồn nước dồi dào, đất đai cũng coi như là phì nhiêu.
Bọn họ chuyển đến đấy là vừa đúng lúc, cũng không cần phải dây dưa với người ở thành Kính Hồ.
Sau khi những người ở Khê Cốc Trại dọn đi, thành Kính Hồ lại trải qua một thời gian tương đối bình yên.
Nguồn nước ở bên ngoài cũng sắp xếp ngày nào cũng có người đi tuân tra, hơn nữa bởi vì số người trong thành Kính Hồ tăng lên, nên nhu cầu về đất đai cũng tăng nhanh, Cố An Nhiên lại chọn mấy ngọn núi cho thêm vào phạm vi của thành Kính Hồ, cho sắp xếp chuyện làm hàng rào xung quanh.
Nhập luôn nguồn nước và mỏ muối lần trước cướp được từ tay người Khương vào trong phạm vi của thành Kính Hồ.
Bởi vì những chuyện lặt vặt trong thành thật sự có rất nhiều, ngày nào nàng cũng phải xử lý đến đau cả đầu, cho nên nàng đã giao toàn bộ chuyện này cho Cố Thẩm Diệp, dù sao lúc trước ở căn cứ Bạch Trạch, Cố Thẩm Diệp xử lý mấy chuyện này vô cùng ổn thoả.
Ca ca của nàng dường như trời sinh đã giỏi xử lý những chuyện này hơn nàng.
Sau khi giao những việc vặt trong thành xong, Cố An Nhiên khó khăn lắm mới có một chút thời gian rảnh rỗi.
Du Nương đi theo sau Cố An Nhiên, vô cùng khó hiểu hỏi: "Lâu rồi không trông thấy thành chủ thành Mặc An nhỉ, ngài ấy không nhớ thành chủ à? Mấy ngày gần đây ngay cả thư cũng không nhận được."
Cố An Nhiên cũng cảm thấy hơi khó chịu, nhưng mà nghĩ tới chuyện đuổi người Khương ra khỏi vùng lân cận sông Ủng Lan, nàng lại thấy thông cảm hơn một chút với Dạ Tu Mặc.
Dù sao cho đến tận bây giờ nàng cũng không phải là kiểu tiểu cô nương hay dính người.
Có sức lực đi dính người, còn không bằng làm cho tốt việc quy hoạch thành Kính Hồ, khiến cho dân chúng trong thành Kính Hồ giàu có mới là hợp lý.
Du Nương lại đột nhiên chuyển chủ đề nói: "Chủ tử, lúc nào cũng nghe người nhắc đến Kính Hồ, Đại Cường và Nhị Cường cũng thường xuyên nhắc tới đó."
"Có thể đưa ta đi xem một chút được không." Trong ánh mắt của nàng ấy mang theo chờ mong hỏi.
Cố An Nhiên gật đầu nói: "Đương nhiên rồi, bây giờ chúng ta có thể đi luôn."
"Kính Hồ rất yên bình, mặt nước rất đẹp, cá trong hồ cũng rất ngon."
Du Nương lại lắc đầu nói: "Ta nghe Nhị Cường nói, Kính Hồ dưới đêm trăng là đẹp nhất, hôm nay đúng lúc trăng tròn, buổi tối có thể tới đó không?"
Du Nương hiếm khi có yêu cầu như vậy, dù sao thì Cố An Nhiên cũng đang rảnh rỗi, vung tay lên lập tức đồng ý.
"Tất nhiên là được, vậy thì buổi tối sẽ đưa ngươi tới đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận