Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 81 - Chiến Đấu

“Có phiền phức lớn đến rồi, chuẩn bị sẵn sàng để chiến đấu!”
Tần Vũ cẩn thận lắng nghe gì đó, gương mặt đầy vẻ nghiêm túc.
Hiếm khi thấy Tần Vũ nghiêm túc như thế này, cô biết rõ nguy hiểm có thể làm Tần Vũ nghiêm túc như thế chắc chắn không phải nguy hiểm nhỏ nhoi gì, điều này làm cho Tần Tiểu Vũ nhanh chóng đánh tan cơn buồn ngủ, cô cũng cầm chặt đao, hiện tại cô cũng không phải cô gái bé nhỏ như trước kia nữa mà đã là một tiến hóa giả vô cùng mạnh mẽ.
“Tần huynh đệ, chuyện gì thế?”
Địch Thiếu Phong cũng tỉnh, hắn ta xoay người bò dậy.
“Có phiền phức đến gần, lát nữa theo sát ta, ta có thể giúp đỡ thì ta sẽ giúp ngươi một tay, nhưng nếu như không rảnh thì ta sẽ không quan tâm đến ngươi, ngươi tự mà cẩn thận đi.”
Tần Vũ trầm giọng nói, hắn cũng có chút thiện cảm với thiếu niên tên Địch Thiếu Phong này, cho nên mới nói như thế, nếu không hắn sẽ không nói những lời này.
“Chuyện gì thế?”
Tần Vũ hét lớn làm mọi người đều giật mình, bao gồm luôn ba người ở bên kia, mấy người râu quai nón lại nhìn về phía Lý Tùng.
“Không...không rõ lắm, có lẽ có nguy hiểm đến gần.”
Lý Tùng lại vẫn có chút không xác định, lúc nãy hắn ta đang tỉnh táo mà còn không thể xác định rốt cuộc bên ngoài có tiếng động gì hay không, mà Tần Vũ lại đang ngủ, sao hắn có thể phát hiện ra bên ngoài có nguy hiểm chứ. Nhưng lúc này Lý Tùng lại không thể đi cãi nhau với Tần Vũ, thà là tin là đúng, dù sao thì chuyện này liên quan đến tính mạng, không thể lơ là chủ quan được.
“Đi!”
Tần Vũ không để ý đến những người khác, hắn đã đứng lên đi ra ngoài cửa, Tần Tiểu Vũ theo sát phía sau, Địch Thiếu Phong cũng quyết định tin tưởng Tần Vũ, cũng đi theo.
“Chúng ta cũng đi ra ngoài xem thử.”
Râu quai nón cũng nói, bốn người họ đều cầm sẵn vũ khí, nhanh chóng bước đi ra ngoài.
“Tí ta tí tách!”
Lúc này trời đã mờ sáng, ánh sáng mờ mờ, mưa vũ vẫn rơi xối xả, rơi xuống cơ thể làm hắn cực kỳ khó chịu, nhưng mà mọi người lại giống như không hề cảm nhận được cơn đau đơn này, tất cả đều sa sầm sắc mặt nhìn về nơi xa.
“Grào grào!”
Cách họ chừng mấy chục mét, có một đám xác sống đang đi về phía này, hình như chúng nó đang trốn tránh, thong thả đi về phía nhà kho bị bỏ hoang này, chúng nó cũng không tạo ra tiếng động quá lớn, nhưng giống như mấy thứ này đã phát hiện ra bị bại lộ, lập tức không hề trốn tránh nữa, đẩy nhanh tốc độ đi về phía bên này.
“Ta...Trời đất ơi! Đống này...Rốt cuộc có bao nhiêu con thế!”
Một người đàn ông trung niên có gương mặt trắng trẻo hít khí lạnh, hắn ta là một thành viên trong nhóm bốn người kia, tên là Phương Chu.
“Ít nhất cũng có mấy trăm tên! Hơn nữa...Hình như...Chúng ta bị bao vây rồi.”
Một người đàn ông vô cùng lực lượng phát run nói, hắn ta là người cuối cùng trong nhóm bốn người kia, tên là Trương Khuê.
Trương Khuê, Lý Tùng, Phương Chu, còn có tên để râu quai nón La Ngọc Kỳ, tổng cộng bốn người, lại cộng thêm Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Địch Thiếu Phong, con số bảy là tổng số người có mặt ở nơi đây.
Sắc mặt của mọi người muốn khó coi đến mức nào thì khó coi đến mức đó, bởi vì không chỉ trước mặt có xác sống mà bốn phương tám hướng khác đều có, cái nhà kho bị bỏ hoang này đã bị bao vây hoàn toàn rồi.
“Chúng nó còn biết xài chiến thuật nữa à?”
Sắc mặt Địch Thiếu Phong cực kỳ khó coi, rõ ràng mấy cái xác sống kia cực kỳ có tổ chức, một đám xác sống như thế lại chưa từng phát ra bất cứ tiếng động nào, mãi đến khi chúng nó vây quanh nhà kho rồi mới bị họ nhận ra, cái này thật sự rất đáng sợ.
“Là cái kiểu tang thi đầu to kia sao?”
Tần Tiểu Vũ lại nghĩ đến chuyện trước đó, lúc trước khi cô và Tần Vũ bắt giết xác sống cũng từng bị một bầy xác sống đánh lén, nếu không phải Tần Vũ cực kỳ mạnh mẽ mở đường máu, họ chắc chắn đã chết trong vòng vây của đám xác sống kia rồi.
“Đừng sợ, lần trước chúng ta có thể xông ra ngoài thì lần này vẫn có thể!”
Gương mặt Tần Vũ tràn đầy vẻ nghiêm túc, nhưng vẫn an ủi Tần Tiểu Vũ.
“Ta không sợ!”
Tần Tiểu Vũ gật mạnh đầu, cô hoàn toàn tin tưởng Tần Vũ, tin lời Tần Vũ nói, cũng tin tưởng thực lực của Tần Vũ, bởi vì ở trong cảm nhận của cô, Tần Vũ là trăm trận trăm thắng!
“Tần huynh đệ, chúng ta cùng nhau hợp lực xông ra ngoài, cùng nhau phá vây đi, càng đông người càng nhiều sức!”
Lúc này La Ngọc Kỳ trầm giọng nói.
“Được! Phá vây ở vị trí đi về phía đường quốc lộ!”
Tần Vũ không chút do dự gật đầu nói, mọi người tập hợp lại một chỗ tạo thành đao nhọn, bốn người này đều có sức chiến đấu, cho dù thế nào thì cũng đều có thể chia sẻ bớt một ít áp lực giúp hắn, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
“Không thể chần chừ thêm nữa! Giết!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận