Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 116 - Kiên Trì Thêm Một Tháng

“Ừm.”
Tần Tiểu Vũ đáp một tiếng, bấy giờ mới buông tay. Thực ra cách lúc Tần Vũ vào di tích chỉ mới trôi qua nửa tiếng, dù Tần Vũ đã nói đi nói lại với cô rằng trong di tích không có gì nguy hiểm, nhưng trong lòng Tần Tiểu Vũ vẫn rất lo lắng. Tần Vũ lặng lẽ thở dài, từ tận thế đến nay hắn và Tần Tiểu Vũ gần như chưa từng tách ra, chỉ mới nửa tiếng mà Tần Tiểu Vũ đã như vậy, rất khó tưởng tượng nếu phải chia xa rất lâu cô sẽ ra sao. Tần Tiểu Vũ không thể rời xa hắn, hắn cũng đâu khác gì? Tần Tiểu Vũ tò mò hỏi:
“Rốt cuộc chuyện gì xảy ra bên trong vậy ạ?”
Ban đầu hắn và Tần Tiểu Vũ cùng vào di tích nhưng lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cân nhắc đến vấn đề an toàn Tần Vũ không đưa cô vào nữa. Tần Vũ cũng không che giấu, kể lại buổi kiểm tra trong di tích một lượt, khi biết Tần Vũ đã lập kỷ lục, lấy được rất nhiều bảo vật, Tần Tiểu Vũ cầm nhẫn không giản quan sát tỉ mỉ, vừa xem vừa phát ra tiếng cười tham tiền, khiến nhóm người Lâm Phong cạn lời. Bọn họ tham gia kiểm tra đông như vậy cộng lại cũng không nhiều bảo vật bằng một mình Tần Vũ, quả thật khiến lòng người khó chịu. Lâm Phong cười nói:
“Sau này anh Tần có dự tính gì? Chi bằng trở về cùng chúng ta, giờ thành phố Thịnh Cảnh đang bị tộc trùng tấn công, có anh Tần gia nhập chắc chắn sẽ khiến thực lực phía chúng ta tăng mạnh hơn nhiều.”
Lúc này mọi người không lên tiếng, dù là Tôn Vũ cũng rất mong đợi Tần Vũ gia nhập, bất kể hắn và Tần Vũ có thù oán lớn đến mấy, ít nhất hắn vẫn công nhận thực lực của Tần Vũ, nếu Tần Vũ gia nhập quân đội thành phố Thịnh Cảnh chắc chắn là chuyện tốt. Tần Vũ suy nghĩ, thực ra hắn cũng muốn gia nhập quân đội thành phố Thịnh Cảnh, nhưng hắn lại có chút kiêng kỵ. Thứ nhất hắn vừa lấy được bảo vật, nói không chừng sẽ bị người khác lấy cớ nghiên cứu để đoạt đi, có trả lại hay không rất khó nói. Thứ hai gia nhập quân đội thành phố Thịnh Cảnh chắc chắn phải chiến đấu với tộc trùng, Tần Vũ biết rất rõ sự mạnh mẽ của tộc trùng, gặp phải bọn chúng dù có là hắn cũng sẽ nguy hiểm tính mạng. Thứ ba hắn không đánh giá cao kết quả quân đội thành phố Thịnh Cảnh chiến đấu với tộc trùng. Từ lâu hắn đã nghe thấy tên tuổi của tộc trùng, hơn 90% thành phố Thịnh Cảnh sẽ bị tộc trùng tiêu diệt, giờ qua đó chỉ tìm chết mà thôi! Sau khi cân nhắc những chuyện đó xong, Tần Vũ nói:
“Chờ vài ngày nữa, mấy ngày sau ta sẽ qua.”
Tần Vũ không nói chắc, vì hắn muốn tìm Lưu Thiết Chùy kia rèn vũ khí. Tôn Vũ nghe vậy giận dữ nói:
“Bây giờ thành phố Thịnh Cảnh đang gặp nguy hiểm, ngươi có thực lực tại sao không đền đáp tổ quốc? Cam chịu làm rùa rút đầu à?
“Ngươi nói gì?”
Tần Tiểu Vũ nghe vậy lập tức phẫn nộ. Tần Vũ giơ tay ngăn cô lại, sau đó nhìn Tôn Vũ với vẻ lạnh nhạt:
“Đừng nói đại nghĩa gì đó với ta, tư lệnh thành phố Thịnh Cảnh của các ngươi không đại diện được gì đâu. Một khi thành phố Thịnh Cảnh thoát khỏi nguy hiểm, việc đầu tiên hắn làm chắc chắn là tự lập mình làm vua. Ngoài ra ta khuyên các ngươi trở về nên chuẩn bị rút lui đi, lúc đầu không chịu hạ quyết tâm giết trùng mẹ bằng mọi giá, bây giờ mức độ tiến hóa của nó chắc chắn đã vượt xa tưởng tượng của các ngươi, nhiều nhất thành phố Thịnh Cảnh chỉ có thể kiên trì thêm một tháng.”
Tôn Vũ cắn răng nói:
“Nếu ngươi biết mấu chốt của đối phương là trùng mẹ, ngươi càng phải gia nhập với chúng ta, thực lực của ngươi rất mạnh, chúng ta hoàn toàn có thể lập một đội tinh anh, giết sâu vào vùng đất của tộc trùng, sau đó chém chết trùng mẹ, nguy cơ của thành phố Thịnh Cảnh sẽ được giải quyết.”

Đây quả thật là một cách, chiến thuật mà người đời sau dùng nhiều nhất khi đối phó tộc trùng là chặt đầu, nhưng bất kể thành công hay không, đội ngũ tinh anh tiến hành hành động chặt đầu gần như đều rơi vào kết cục toàn quân bị diệt. Tất nhiên Tần Vũ không cao thượng đến mức hi sinh bản thân hoàn thành đại nghĩa, huống hồ Tần Vũ biết rõ hành động chặt đầu không dễ thành công như vậy. Tốc độ tiến hóa của trùng mẹ nhanh đến mức khó tưởng, tuy tận thế chỉ mới bắt đầu hơn hai tháng, Tần Vũ đoán ít nhất trùng mẹ đã tiến hóa đến cấp ba, rất có khả năng đã lên cấp bốn, dù sao có rất nhiều đội săn mồi kiếm đồ ăn cho nó, tốc độ tiến hóa muốn không nhanh cũng không được. Chỉ việc đấu riêng lẻ nó thôi Tần Vũ cũng không nắm chắc phần thắng, huống hồ đội bảo vệ trùng mẹ chắc chắn không chỉ có một tộc trùng cấp ba, vào đó chỉ tìm chết. Chắc chắn thành phố Thịnh Cảnh đã tổ chức hành động chặt đầu không dưới một lần, nhưng toàn bộ đều thất bại. Tần Vũ không châm chọc Tôn Vũ không biết tự lượng sức mình, Tần Vũ rất khâm phục việc đối phương có thể hi sinh tính mạng vì thành phố Thịnh Cảnh, Tần Vũ không nói thêm với hắn nữa mà nhìn Lâm Phong:
“Tạm biệt, ta đi trước.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận