Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 442 - Chiến Đấu

Tần Vũ không do dự, hắn quay thương ở một bên, càn quét, nặng nề quất vào trên má Ba Mãng.
"Keng!"
Có tiếng kim loại vang lên, hai sức mạnh tương đương chạm vào nhau, cánh tay Tần Vũ đau đớn kịch liệt.
"Ha ha, vô dụng thôi, ngươi đánh ta ta không bị gì cả, nhưng ngươi nhưng sẽ chịu hai nguồn lực giống nhau va chạm gây ra tổn thương!"
Ba Mãng cười đắc ý, hắn tay trái thành hình móng vuốt, một móng chộp tới ngực Tần Vũ.
Tần Vũ lắc người một cái tránh qua, cơ sở thể chất Ba Mãng quá thấp, tốc độ hắn ở trong mắt Tần Vũ là vô cùng chậm, Tần Vũ muốn né tránh không cần phải tốn nhiều sức.
"Giết!"
Tần Vũ gầm lên, dị năng sao chép phát động, thể sao chép xuất hiện.
Thể sao chép Tần Vũ xuất hiện ở sau lưng Ba Mãng, nó đâm một nhát thương vào phía sau lưng Ba Mãng, mà Tần Vũ cũng đâm một nhát về phía ngực Ba Mãng.
"Xoẹt xoẹt!"
Hai cổ sức mạnh một trước một sau đánh vào người Ba Mãng, nhưng trên người Ba Mãng cũng đồng thời sinh ra hai sức mạnh giống vậy, đẩy lui cả Tần Vũ và thể sao chép ra ngoài.
Ba Mãng cười điên cuồng:
"Tiếp tục đi, đúng là, năng lực dội ngược của ta có giới hạn, nhưng giới hạn này còn xa ngươi mới đạt tới!"
"Chặc chặc, ngươi còn có phân thân năng lực, xem ra hẳn là đôi năng lực tiến hóa giả chứ ? Đôi năng lực tiến hóa giả đích máu nhưng là nhất mỹ vị a!"
Ba Mãng quay đầu nhìn sao chép thể một cái, cười ha hả.
Mà lúc này Tần Vũ hít sâu một hơi, hắn lần nữa đâm một nhát về phía Ba Mãng, lần này trên mũi thương của hắn lởn vởn sương mù, bất ngờ chính là độc tan rã!
"Bang!"
Khiến cho Tần Vũ thất vọng là kết quả vẫn vậy, độc tan rã bao quanh trường thương đâm vào trên người Ba Mãng, bị một luồng sức mạnh chặn lại.
Ba Mãng chế nhạo nói:
"Tiểu quỷ, có muốn chạy trốn luôn không? Mau chạy đi chạy đi, hoàn cảnh nơi này ta nằm lòng, ta muốn xem ngươi chạy đi đâu."
Tần Vũ sắc mặt âm trầm, phân tán sao chép thể, con Tiểu Trùng này đúng là khó đối phó, sau khi tiến thi thể vào Ba Mãng lại trở thành thứ khó đối phó nhất, dù hắn dùng cách nào cũng không thể làm nó bị thương được, chỉ cần công kích nó hắn sẽ phải chịu lực dội tương đương.
Dù Tần Vũ có tấn công một cách thật mạnh Ba Mãng, cũng sẽ chịu công kích ngược lại, không đợi đến lúc hắn Tiểu Trùng trong cơ thể Ba Mãng không kiên trì nổi, chính hắn cũng không kiên trì nổi, mỗi một lần lực dội đều khiến tay hắn đau nhức.
Tiếp tục như vậy hắn thật sự chỉ có một con đường là chạy trốn thôi, nhưng Tần Vũ không cam lòng, con Tiểu Trùng này chắc chắn biết bên trong Tỏa Linh Tháp ở đâu có bảo vật chữa vi khuẩn biến dị, nếu hắn chủ động chạy trốn Tiểu Trùng sẽ khó mà làm gì được hắn, chỉ cần chờ tới lúc cổng vào di tích mở lần nữa là hắn có thể đi ra ngoài, nhưng hắn không tìm được cách chữa trị cho Tần Tiểu Vũ, làm sao có thể chỉ như vậy đi ra ngoài?
"Từ từ...Chỉ cần ta công kích nó thì nó sẽ nhận đòn để chờ lực dội lại, nhưng sao ta tại sao phải công kích nó chứ?"
Tần Vũ bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, hắn lập tức bừng tỉnh hiểu ra.
Ha!
Tần Vũ thu hồi Huyết Diễm, dưới chân động một cái, nhanh chóng xông về phía Ba Mãng, đồng thời đánh một cú thật mạnh, giống như đạn đại bác xe tăng bắn, có uy lực kinh khủng!
Ba Mãng sung sướng không sợ, tiếp chiêu, Tiểu Trùng có thể điều khiển tác dụng của lực dội lại, nó một đấm này của nó có thể tăng gấp đôi sức mạnh, dù là Tần Vũ khởi động hoàng kim huyết mạch cũng không đụng nổi nó!
"Bộp!"
Nhưng Tần Vũ biến đổi thế đấm, xoay một cái trên không trung, né khỏi cú đấm của Ba Mãng, kỹ xảo tác chiến của Tần Vũ gần như cảnh giới tông sư, có thể tự do điều khiển lực của mình, hắn dời ra khỏi cú đấm của Ba Mãng, vươn nắm đấm ra, giữ cổ áo Ba Mãng lại, sau đó ném nó lên, mạnh mẽ ném về phía tường.
"Bang!"
Đầu Ba Mãng nặng nề đụng vào trên vách tường, phát ra một tiếng rên, hắn bò dậy từ trên đất, có chút tức giận hét lớn:
"Thằng ranh thối tha, ngươi tưởng làm vậy là đánh bại được ta sao?"
Khóe miệng Tần Vũ lộ ra một nụ cười châm biếm, bởi vì hắn phát hiện ra cách đối phó Tiểu Trùng rồi, Tiểu Trùng ký sinh ở trên thi thể Ba Mãng, khiến nó có năng lực điều kiển lực dội, Tần Vũ đánh một cú vào người nó sẽ phải chịu lực dội tương đương, vậy thì người không thể chịu được chắc chắn sẽ là Tần Vũ, nhưng Tần Vũ tại sao phải ngu ngốc chịu lực dội chứ? Để cho phe thứ ba chịu không phải tốt hơn sao?
Giống như bây giừo, hắn ném Ba Mãng bay ra ngoài đập ở trên tường, thứ chịu lực dội lại không phải là hắn mà là bức tường này!
Chỉ cần mình không ngừng ném Ba Mãng đập vào tường là có thể đạt tới mức tiêu hao hắn gien nhiên liệu giới hạn của hắn sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận