Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 145 - Lưu Thiết Chùy

Lý Toại Trung này có thể đi cùng Tôn Vũ, thái độ kiêu ngạo như vậy, Tần Tiểu Vũ cũng đoán được hắn ta là chiến thần do toàn lực quân đội thành Thịnh Cảnh bồi dưỡng nên, nhưng Tần Tiểu Vũ lại không hề có ý sợ hãi, cô đã từng chứng kiến trình độ của chiến thần này, với sức mạnh cấp hai của cô cộng thêm cường hóa, hoàn toàn có thể khiến hắn ta hiểu được cái gì gọi là sự đè bẹp do sức mạnh mang tới.
Tần Vũ cũng cảm thấy Lý Toại Trung này rất phiền, mặc dù hắn tin Tần Tiểu Vũ, nhưng cũng không để cô ra tay, khi hắn chuẩn bị đích thân ra tay dạy dỗ cho Lý Toại Trung này một bài học, có một người lại chen vào.
“Ngươi muốn rời khỏi thành Thịnh Cảnh?”
Người lên tiếng chính là Lưu Thiết Chuỳ, ánh mắt hắn ta nóng rực nhìn Tần Vũ.
Tần Vũ khẽ gật đầu, có chút không hiểu vì sao Lưu Thiết Chuỳ lại hỏi như vậy.

Lưu Thiết Chuỳ vui vẻ nói:
“Tốt, quá tốt rồi, ta có thể giúp ngươi chế tạo vũ khí ngay lập tức, nhưng ngươi phải đồng ý với ta một yêu cầu!”
Tần Vũ có chút ngoài ý muốn, vừa rồi hắn chính là đã nói với Lưu Thiết Chùy rồi, có yêu cầu gì cứ việc nói ra, nhưng đối phương lại là dáng vẻ cái gì cũng không cần, bây giờ nghe nói hắn muốn rời khỏi thành Thịnh Cảnh thì ngược lại lại là một bộ dạng kích động.
Tần Vũ không nói gì, chỉ nhìn hắn ta.
Lưu Thiết Chuỳ vội vàng nói:
“Ngươi rời khỏi thành Thịnh Cảnh chuẩn bị đi đâu?”
Tần Vũ suy nghĩ một chút, trả lời:
“Không có đích đến, nhưng đại khái là đi về phía nam.”
Lưu Thiết Chuỳ vỗ tay, cười nói:
“Được, vậy thì ta nhờ ngươi giúp ta một việc, ngươi chỉ cần giúp ta đưa cháu trai ta an toàn đến thành Thiên Mông ở phía nam, ta sẽ lập tức giúp ngươi chế tạo vũ khí!”
Tần Vũ giật mình, nếu như chỉ là đưa người thì thật sự không phải là chuyện gì lớn, hắn khẽ gật đầu:
“Có thể.”
Trên mặt Lưu Thiết Chuỳ lộ ra nụ cười, hắn ta vốn là lo lắng làm sao đưa cháu trai đi, Tần Vũ này lại vừa lúc muốn rời khỏi thành, cũng tính là trùng hợp mà.
Lý Toại Trung sắc mặt lạnh lùng:
“Các người nói xong chưa?”
Tần Vũ cau mày nhìn hắn ta, hắn bây giờ đang vội chế tạo vũ khí, thật sự không có thời gian để ý tới hắn, nhưng nhìn dáng vẻ phiền phức này của hắn ta không đánh chắc chắn sẽ không xong chuyện.
Ánh mắt Tần Vũ trở nên lạnh lùng, trong cơ thể toát ra một luồng khí tức cường đại, bao bọc Lý Toại Trung thật chặt.
“Cái...cái gì?”
Lúc này Lý Toại Trung chỉ cảm thấy lồng ngực trầm xuống, dường như thở không nổi, vẻ mặt hắn ta thay đổi mạnh mẽ, bởi vì hắn cảm giác như bản thân đang ở trong biển lửa vô biên, có thể bị đốt thành tro bụi bất cứ lúc nào.
“Hô hô!”
Bất tri bất giác Lý Toại Trung thở dốc từng ngụm từng ngụm, kinh khủng! Qúa kinh khủng! Chỉ một hơi thở Tần Vũ thở ra mà khiến hắn ta cảm giác như đang ở trong địa ngục, không biết từ lúc nào mồ hôi lạnh chảy khắp người, rơi xuống như những hạt mưa.
Lý Toại Trung này thực lực không yếu, đã đạt đến ngưỡng của tiến hóa giả cấp hai rồi, chẳng qua Tần Vũ sớm đã là tiến hóa giả cấp hai rồi, hơn nữa còn sử dụng thuốc tiến hóa gen, ngoại trừ thể chất ra thì những thứ khác hắn đều giống như tiến hóa giả cấp ba, lấy khí tức đáng sợ của tiến hóa giả cấp ba để áp chế một tiến hóa giả cấp một hoàn toàn mất đi khả năng phản kháng đối với Tần Vũ là một điều vô cùng đơn giản.
Tần Vũ lãnh đạm nhìn hắn ta:
“Chiến thần? Thật sự cho rằng mình là chiến thần sao?”
Những cái gọi là chiến thần chẳng qua chỉ là những kẻ đáng thương mất đi tự do mà thôi, không phải Tần Vũ thừa nhận, mà là Tần Vũ biết, cái danh hiệu chiến thần này chỉ có văn minh chiến thần mới có tư cách phong tặng!
Khí thế khổng lồ của Tần Vũ rút đi như thủy triều, sắc mặt Lý Toại Trung tái nhợt mà thở gấp từng hơi một, hắn ta muốn nói gì đó, nhưng lại không còn chút sức lực nào.
“Sao...sao lại có thể!”
Sắc mặt của những người đàn ông đi cùng Lý Toại Trung lộ vẻ kinh ngạc, thân phận của họ giống Lý Toại Trung và Tôn Vũ, đều là chiến thần do thành Thịnh Cảnh bồi dưỡng nên, vốn dĩ họ đến đây là để xem thử Lưu Thiết Chuỳ đã chế tạo xong vũ khí cho bọn họ hay chưa, nhưng lại không ngờ lại nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt, Lý Toại Trung bị khí thế của Tần Vũ áp chế đến mức mất đi khả năng phản kháng, điều này không còn nghi ngờ gì đã làm mới sự hiểu biết của bọn họ.
“Tốt!”
Trong mắt Lưu Thiết Chuỳ tràn đầy kinh ngạc, hắn ta cũng không ngờ Tần Vũ lại mạnh như vậy, nhưng đối với hắn đây là chuyện tốt, bởi vì từ thành Thịnh Cảnh đến thành Thiên Mông khoảng cách rất xa, nếu như đi bộ ít nhất cũng phải mất một tuần, lại thêm trên đường có thể sẽ gặp phải nguy hiểm, thời gian này lại phải tăng gấp đôi, có tiến hóa giả mạnh như Tần Vũ hộ tống, cháu trai của hắn ta nhất định có thể thuận lợi đến được thành Thiên Mông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận