Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 78 - Không Thèm Để Ý

Tận thế đã bắt đầu được hai tháng, những thức ăn như món mì gói ngon lành này ngược lại trở thành thứ Tần Tiểu Vũ thích ăn, vì ăn không đến thì sẽ luôn thèm.
Sau khi trở thành tiến hóa giả, sức ăn sẽ lớn hơn người bình thường rất nhiều, loại mì gói chẳng có tí calo nào này cho dù có ăn mười gói cũng chẳng đủ no, cho nên thịt mới là thức ăn chính, mấy thứ đồ ăn vặt ít năng lượng nhưng lại rất ngon trở thành hàng xa xỉ.
Nói nữa thì đã lâu lắm rồi Tần Vũ chưa ăn, cho nên hắn cũng tự nấu cho bản thân một gói, vừa mới nấu xong, Tần Vũ ăn chưa được vài đũa thì cả hắn và Tần Tiểu Vũ đều dừng lại.
Vì họ nghe được tiếng bước chân dồn dập từ bên ngoài vọng rồi, có người đang đi về phía họ.
“Là xác sống hả?”
Tần Tiểu Vũ nhìn ra ngoài cửa chính hỏi, nhưng cô cũng không quá lo lắng, vì cô đã giết xác sống nhiều đến phát ngán, hiện tại đang ăn cơm lại có xác sống tới, thật là mất hứng hết muốn ăn.
“Không phải, là người, đại khái khoảng bốn năm người.”
Tần Vũ nói, thông qua tiếng bước chân nhỏ nhặt kia hắn đã đoán ra được, tiếng bước chân của mấy cái xác sống du đãng tương đối không có quy luật, vì chúng nó đi đứng hay lảo đảo, mà người khi đi lại có quy luật nhất định, có thể phân biệt được rất dễ dàng.
“Có người sao?”
Cửa sắt bị đẩy ra, có tổng cộng bốn người xông vào, nhìn thấy hai người Tần Vũ đang ngồi cạnh đống lửa, mấy người này đồng loạt chĩa thẳng họng súng về phía họ.
“Tốt nhất các ngươi nên dời súng đi.”
Tần Vũ lạnh lùng nhìn họ, bên kia có tổng cộng bốn người, tất cả đều là đàn ông trên dưới ba mươi tuổi, thông qua hành động của họ thì có thể thấy tất cả đều là người dày dặn kinh nghiệm chiến đấu.
“Ngại quá người anh em, chúng ta chỉ đi vào đây trú mưa thôi, không ngờ bên trong lại có ngươi, quấy rầy rồi, chúng ta ở chỗ này tránh mưa hai ngươi sẽ không ngại chứ?”
Một người để râu quai nón, trông có vẻ như là người đứng đầu phất tay, những người khác cũng cất súng đi, họ cảm thấy hai thiếu niên thiếu nữ này không có gì có thể uy hiếp đến họ.
Chỉ là họ vẫn hơi chú ý đến cây thương dài đặt bên cạnh Tần Vũ, họ cũng biết rõ hai người này không phải là người thường không có sức chiến đấu.
Tần Vũ hừ lạnh, nếu là kiếp trước, hắn bị người khác chĩa súng vào người như thế thì chắc chắn đã ra tay rồi, nhưng mà cuộc sống dạo gần đây là làm nhạt đi không ít lệ khí của hắn, tất cả đều nhờ vào Tần Tiểu Vũ.
“Sao nào, nhóc con ngươi không hoan nghênh bọn này à?”
Bốn người nghe được tiếng hừ lạnh của Tần Vũ, một người đàn ông khá lưu manh lập tức nhíu mày nói.
Tần Vũ cúi đầu ăn mì, không thèm để ý đến hắn ta.
Người đàn ông kia thấy thế thì lửa giận bùng lên, bước về phía trước nổi giận nói:
“Còn dám giả vờ giả vịt trước mặt ta à? Nói cho ngươi biết, cái loại người tự cao ỷ có chút thực lực khinh thường người khác như ngươi, ta đã làm thịt vài tên rồi, có một vài người ngươi không phải tiếp cận được! Bây giờ là tận thế, cũng không phải thời đại hòa bình, ta...”
“Biến!”
Tần Vũ đột nhiên ngẩng đầu lên lạnh lùng nói, trong mắt hắn bắn ra ánh sáng sắt lạnh.
“Ngươi...”
Người đàn ông kia nghe thế nổi giận, siết chặt nắm đấm, xương cốt kêu răng rắc, chuẩn bị đánh nhau.
“Đừng lộn xộn!”
Râu quai nón đè chặt vai hắn ta, nhíu mày nói:
“Lý Tùng, sao thằng nhóc ngươi cứ nóng tính thế hả, tốt nhất là ngoan ngoãn một chút cho ta!”
Người đàn ông tên Lý Tùng kia hít thở sâu, thả lỏng nắm đấm, nhưng hắn ta lại nhìn về phía Tần Vũ nhăn mặt làm xấu:
“Ngươi không hoan nghênh chúng ta thì sao chứ? Chỗ này lại không phải nhà của các ngươi, chúng ta cứ muốn ở đây nghỉ ngơi đó, lêu lêu lêu!”
“Hừ.”
Hắn ta bắt chước Tần Vũ hừ lạnh, sau đó mới vô cùng đắc ý đi đến vị trí cách mười mét, ngồi xuống với những người khác.
“Lêu lêu lêu!”
Tần Tiểu Vũ cảm thấy có chút buồn cười, tên Lý Tùng này còn chưa biết hắn ta vừa mới dạo một vòng quanh quỷ môn quan, nếu không phải đang ăn cơm, Tần Vũ chắc chắn sẽ ra tay, cô bắt chước dáng vẻ của Lý Tùng, lè đầu lưỡi hồng hào nhỏ xinh làm mặt xấu với Tần Vũ, Tần Vũ thấy thế không khỏi bật cười.
Tần Vũ lắc đầu:
“Được rồi, đi ăn cơm thôi, đừng bắt chước cái tên hề kia.”
“Thằng ranh này, ngươi tìm đánh đúng không?”
Tần Vũ cũng không cố tình giảm âm lượng, Lý Tùng đang nhặt củi trán lập tức nổi gân xanh, muốn nhào lên, nhưng lại bị ba người khác kéo dừng lại, hiển nhiên những người khác cũng không hề xúc động giống như hắn ta.
“Họ đều là tiến hóa giả đúng không?”
Tần Tiểu Vũ có hơi tò mò nói.
“Ừ, bốn người đều là tiến hóa giả, ba người kia chẳng có gì đặc biệt, chỉ có tên râu quai nón kia còn coi như có chút bản lĩnh, có lẽ là từng học đấu vật.”
Tần Vũ gật đầu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận