Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 333:

Ngay khi họ vừa định đẩy cửa siêu thị thì ngoài phòng có tiếng ô tô chạy đến, mà xe lai đang đứng ngay ngoài cửa siêu thị.
Giọng một người đàn ông vang lên:
"Lư đội trưởng, là chỗ này, bên trong tổng cộng có bảy người, họ có vẻ là những người còn may mắn sống sót."
"Được rồi, vào xem xem, nhân tiện mang họ đến đây."
Kẻ đáp là người có giọng nói mạnh mẽ.
“Kẽo kẹt.”
Cánh cửa siêu thị từ từ bị đẩy ra, cửa mở liền thấy có vài người mặc quân phục, tất cả đều là quân nhân, không hỏi cũng biết họ chắc chắn là quân lính của thành phố Thiên Mông này.
Khi cửa chính siêu thị mở ra, có hai bóng người đang đứng ở đó, Lục Anh nhảy dựng lên, vội vàng chĩa khẩu súng trong tay vào hai người, bốn tên lính phía sau cũng giơ súng nhắm về hai người đang đứng ở cửa.
Khi nhìn rõ hai người là một thiếu niên một thiếu nữ, hắn mới thả lỏng giọng điệu, nhanh chóng xua tay nói:
“Đừng bắn, đó không phải là xác sống!”
Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều không biết phải nói gì, những người này thật đúng là làm ầm ĩ, bộ họ chưa từng thấy người sống sao?
Lục Anh cười nói:
"Hai ngươi vẫn ổn chứ, chúng ta là tiểu đội tìm kiếm số ba của quân đoàn chín ở trung tâm thành, chúng ta sẽ đưa các ngươi về thành, các ngươi sẽ bình an vô sự."
Trong lòng hai người Tần Vũ có chút cảm động, có thể cùng Lục Anh rời đi tức là có thể đi nhờ xe mà không cần phải tìm đường.
Lục Anh hỏi họ:
“Bên trong còn có người sao?”
Tần Tiểu Vũ nói:
"Chú ơi, bên trong có bảy người."
Lục Anh bị gọi là chú có chút xấu hổ. Thật ra hắn mới hai mươi chín tuổi, nhưng nghe Tần Tiểu Vũ nói xong, hắn có chút kinh ngạc, quay đầu nhìn về phía một binh sĩ mới hai mươi tuổi xuân phơi phới bên cạnh mình nói:
“Tiểu Trương, không phải ngươi nói bên trong chỉ có bảy người sao?”
Tiểu Trương có chút xấu hổ, hắn là một Tiến Hóa Giả, Khả năng của hắn thuộc hệ năng lực cảm giác, hắn có thể cảm nhận được những biến động của sinh mệnh nên được phân công vào đội điều tra này, có nhiệm vụ tìm kiếm những người sống sót.
Tiểu Trương gãi đầu:
“Đội trưởng Lư, có phải năng lực của ta có vấn đề không?”
Tiểu Trương có phần mơ hồ, phải biết rằng khả năng của hắn không phải là giả, hắn cũng có thể cảm nhận được cả biến động của sinh mệnh của tiến hoá giả. Nếu như không cảm nhận được, chỉ có một kết luận, đối phương là tiến hoá giả nhị giai.
Tuy nhiên, nom cô thiếu nữ và cậu thiếu niên ăn mặc sạch sẽ trước mắt này, dù nhìn thế nào thì cũng không nhìn ra họ là tiến hóa giả nhị giai cực mạnh!
Nếu các tiến hóa giả chênh lệch nhau một cấp gặp nhau, năng lực của người cấp thấp hơn sẽ bị trường năng lượng của đối phương áp chế, sức mạnh trường năng lượng của Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ là tam giai, vậy năng lực cảm giác cấp một của Tiểu Trương có thể phát hiện ra sức mạnh của họ mới kỳ lạ.
Chẳng mấy chốc, bảy người sống sót khác đã được đưa xuống, họ có chút phấn khích, không ngờ lại được đội tìm kiếm tìm thấy.
"Đi thôi!"
Chiếc xe chạy thẳng đến hai giờ sau mới ngừng lại. Đội trưởng Lư nói:
“Mọi người ra khỏi xe đi, chúng ta đến rồi.”
Tấn Vũ và Tần Tiểu Vũ bước xuống xe. Tần Tiểu Vũ rất hưng phấn nhìn căn cứ trước mặt, trong khi Tần Vũ lại tương đối bình tĩnh.
Phía trước là tường lớn bao quanh, làm bằng xi măng và cốt thép, dày tới ba mét trở lên. Ước tính ngay cả biến dị thú nhị giai cũng không thể phá vỡ, nhưng nhìn kỹ hơn, bức tường xung quanh này thật ra vẫn chưa hoàn thành, ở những nơi khác, một lượng lớn nhân công vẫn đang bận rộn xây dựng tường thành.
Tần Tiểu Vũ cau mày:
“Ta cảm thấy như có thứ gì đó ở đây đang hấp dẫn ta.”
Nghe vậy, Tần Vũ có chút kinh ngạc. Cụ già trước đó đã chỉ họ đi về phía nam, bảo ở đó thể nói rõ cho họ biết họ muốn làm gì, vừa đến thành phố Thiên Mông, Tần Tiểu Vũ lập tức cảm thấy có gì đó hấp dẫn cô, vậy lời cụ già kia nói là đúng ư?
Ngay lúc Tần Vũ đang suy nghĩ, đội trưởng Lư nói:
“Vào đi các bạn, sẽ có người chỉ cho các bạn biết phải làm gì.”
Ở cổng thành phố, từng hàng xe ô tô ra vào trông rất tấp nập, ngoài ra cũng có những chiếc xe tương tự chở những người sống sót tóc tai bù xù về đây.
Tần Vũ và nhóm người đi theo nhóm lính dẫn đường đi về phía cổng thành phố,
dưới sự dẫn đầu của một số binh sĩ đi về phía cổng thành. Một người lính trung niên nói:
"Bây giờ ta sẽ hướng dẫn các ngươi đến trung tâm kiểm tra và đo lường thể chất, nếu các ngươi không bị nhiễm virus thì có thể ở lại."
“Trưởng quan, những con xác sống đó không làm tổn thương ta. Ta không cần kiểm tra được không?”
Người lính trung niên nói nhỏ:
“Không phải chỉ khi bị xác sống làm bị thương mới nhiễm virus, trong không khí cũng có bệnh độc, nếu thể chất yếu ớt thì cũng có khả năng bị nhiễm virus, thường cách một đoạn thời gian là phải kiểm tra."
Họ nhanh chóng đi đến phía dưới của một tòa nhà. Trên cửa tòa nhà lớn có tấm biển ghi mấy chữ lớn "Trung tâm kiểm tra và đo lường."
Bạn cần đăng nhập để bình luận