Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 109 - Kiểm Nghiệm Rõ Ràng

Tần Tiểu Vũ có chút thấp thỏm vươn một bàn tay trắng nõn ra, chuyện vừa xảy ra lúc nãy cũng làm cô ý thức được có gì đó không đúng.
Ngay từ lúc bắt đầu Tần Vũ đã biết rõ Tần Tiểu Vũ rất đặc biệt, nhưng mà hôm nay đến cả con rối kim loại thuộc nền văn minh Chiến Thần cũng không thể kiểm tra ra được sự đặc biệt của cô, điều này làm Tần Vũ có hơi hoảng loạn, hắn loáng thoáng ý thức được một vấn đề, rốt cuộc thì...Tần Tiểu Vũ...có phải là người hay không?
Hắn...nhất định phải kiểm nghiệm rõ ràng vấn đề này mới được!

Tần Tiểu Vũ và Tần Vũ không phải là anh em ruột thịt, bọn họ cùng nhau lớn lên ở cô nhi viện từ khi còn rất nhỏ. Tần Vũ cũng không biết rốt cuộc cha mẹ của Tần Tiểu Vũ là ai, nhưng những điểm đặc biệt mà Tần Tiểu Vũ biểu hiện ra hiện tại khiến cho Tần Vũ lo lắng vô cùng.
Nếu vừa nãy hắn không phản ứng kịp thời, đưa Tần Tiểu Vũ ra khỏi di tích thì không khéo sẽ phát sinh chuyện khó lường. Ngay cả Tượng Ma Kim Loại của nền văn minh Chiến Thần cũng không thể phát hiện ra rốt cuộc Tần Tiểu Vũ là giống loài gì. Mà căn cứ vào hiểu biết của Tần Vũ, nếu xảy ra chuyện như vậy, chắc chắn di tích sẽ áp dụng biện pháp ổn thỏa nhất đó chính là tiêu diệt nhân tố không xác định!
Tần Vũ đang nghĩ tới một khả năng rất đáng sợ, liệu Tần Tiểu Vũ có phải là tang thi hay không? Cái loại tang thi tiến hóa có trí thông minh của nhân loại ấy?
Ở trăm năm sau, trải qua quá trình không ngừng tiến hóa, có rất nhiều tang thi đã hoàn toàn thoát ly khỏi phạm trù tang thi, chúng lần nữa có lại máu thịt, có tư duy rõ ràng không khác gì con người, đã trở thành một loại sinh mệnh thể hoàn toàn mới. Hậu thế có rất nhiều tang thi như vậy lặng lẽ lẻn vào căn cứ của nhân loại, sau đó nổi loạn công phá căn cứ.
Những tang thi này bề ngoài hoàn toàn giống với nhân loại, căn bản không có dụng cụ nào có thể phát hiện rốt cuộc bọn họ có phải là nhân loại hay không. Nhưng có một cách rất đơn giản để phân biệt giữa con người và tang thi tiến hóa ra trí thông minh của con người, đó chính là dựa vào màu máu.
Dù tang thi tiến hóa thành một loài không khác gì con người nhưng vẫn có một thứ không thể thay đổi, đó chính là máu của chúng, máu của nhân loại bình thường có màu đỏ tươi, còn máu tang thi lại là màu đỏ sậm!
Mặc dù hắn cảm thấy khả năng Tần Tiểu Vũ là tang thi rất nhỏ, thậm chí Tần Vũ cũng cảm thấy buồn cười trước suy nghĩ của mình, nhưng hắn nhất định phải xác minh cho chắc.
Tần Vũ nắm lấy cổ tay Tần Tiểu Vũ, dùng móng tay rạch lên ngón trỏ của Tần Tiểu Vũ một vết thương nhỏ. Máu tươi chậm rãi chảy ra, khi Tần Vũ nhìn thấy màu máu của Tần Tiểu Vũ, đồng tử hắn co lại.
Màu máu của Tần Tiểu Vũ không phải màu đỏ sậm của tang thi, nhưng cũng không phải là màu đỏ tươi của nhân loại!
Máu của Tần Tiểu Vũ có màu đỏ tươi, nhưng lại tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, trông rất huyền ảo đẹp đẽ, khiến người ta như không thể không đắm chìm vào giấc mơ đẹp đẽ ấy.
“Chuyện này...”
Tần Tiểu Vũ cũng lắp bắp kinh hãi, cô lẩm bẩm:
“Sao lại thế được? Trước kia máu của ta không phải thế mà.”
Tần Vũ miễn cưỡng nở nụ cười, nhìn thấy vẻ lo lắng trên mặt Tần Tiểu Vũ, hắn vỗ nhẹ đầu cô:
“Không vấn đề gì đâu, rất bình thường. Máu của tiến hóa giả không giống với người thường, sau khi ngươi trở thành tiến hóa giả máu biến thành như vậy là chuyện bình thường thôi.”
“Thật...thật sao?”
Tần Tiểu Vũ do dự, cô nhớ tới chuyện vừa xảy ra trong di tích, trong lòng biết mọi chuyện không hề đơn giản như vậy.
“Lời anh trai nói mà ngươi cũng không tin à?”
Tần Vũ cười cười, hắn cầm lấy ngón tay còn đang chảy máu của Tần Tiểu Vũ, sau đó dịu dàng ngậm vào trong miệng, liếm sạch máu cho cô.
“Chuyện này…”
Tần Vũ đột nhiên sửng sốt, bởi vì hắn cảm thấy máu của Tần Tiểu Vũ có vị ngọt nhàn nhạt. Mà sau khi chảy vào trong miệng, hắn cảm giác dường như mỗi một tế bào của mình đều đang hưng phấn, khao khát nhiều máu hơn.
Tần Tiểu Vũ đã là tiến hóa giả, năng lực khôi phục vượt xa người bình thường, đương nhiên chút vết thương nhỏ này lành lại rất nhanh.
“Anh...”
Tần Tiểu Vũ đỏ bừng mặt rút ngón tay về, xung quanh còn bao nhiêu là người kìa.
Tần Vũ thì chẳng hề để ý đến ánh mắt của bọn họ, cũng may lúc này Tần Tiểu Vũ bị động tác vừa rồi của hắn chuyển sự chú ý nên không hỏi hành động vừa nãy của Tần Vũ là có ý gì.
Trong lòng Tần Vũ vô cùng khó hiểu, tuy hắn thở phào nhẹ nhõm vì Tần Tiểu Vũ không phải là tang thi tiến hóa không khác gì người thường, nhưng rõ ràng màu máu của Tần Tiểu Vũ lại cũng không phải màu sắc mà người bình thường nên có. Điều khiến Tần Vũ để ý nhất chính là vừa rồi khi hắn nếm được chút máu khi liếm miệng vết thương cầm máu cho Tần Tiểu Vũ, vậy mà hắn lại cảm thấy tất cả tế bào trong người như đều sống lại!
Bạn cần đăng nhập để bình luận