Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 290 - Thú Minh Vương Bất Tử

Theo Tần Vũ biết, một số người có độ phù hợp dị năng cao thậm chí có thể nắm vững ý nghĩa sâu xa về dị năng của mình! Không ít tiến hóa giả sở hữu dị năng lửa, trong đó không thiếu những người siêu mạnh tiếng tăm lừng lẫy. Kiếp trước Tần Vũ từng nghe nói đến một tiến hóa giả dị năng lửa được xưng thần lửa, hắn đã nắm vững ý nghĩa sâu xa của lửa là nguyên tố hóa lửa. Thần lửa kia có thể khiến bản thân hoàn toàn hóa thành ngọn lửa, không chỉ có thể tổn thương kẻ địch, còn tránh được phần lớn những đòn tấn công, vô cùng biến thái. Minh Linh trước mặt vốn là người tà vu, sau khi tiến hóa thành tộc bất tử, ngoại hình của nó hẳn không khác gì khi còn sống. Nhưng giờ toàn thân lại mọc vảy, có lẽ là do độ phù hợp dị năng khá cao khiến nó xảy ra thay đổi, thậm chí nó còn nắm vững ý nghĩa sâu xa dị năng của mình! Minh Linh như cười như không lên tiếng:
“Thằng nhóc này quả nhiên không tầm thường, còn biết cả ý nghĩa sâu xa, đúng vậy, dị năng của ta là hóa thân diêm vương, độ phù hợp dị năng của ta rất cao, đã đến điểm giới hạn, cho nên ta đã nắm vững ý nghĩa sâu xa trọng tâm dị năng của mình, thú minh vương bất tử!”
“Thú minh vương bất tử?”
Tần Vũ nghi ngờ, đúng lúc này có một người nhanh chóng lướt đến, đầu đầy tóc xanh, miệng như cá mập, chính là Ô Mộc! Ô Mộc làm lễ với Minh Linh:
“Vương!”
“Ừm.”
Minh Linh khẽ gật đầu, vẻ mặt Ô Mộc sùng bái, nó quay đầu cười hề hề với Tần Vũ:
“Vương đã nắm vững dị năng trọng tâm của hóa thân diêm vương, chỉ cần thú minh vương bất tử, hắn cũng sẽ bất tử!”
“Thú minh vương?”
Ánh mắt của nhóm Tần Vũ bất giác nhìn về phía con thú khổng lồ khủng khiếp trong cánh cửa địa ngục, hẳn thú minh vương chính là nó. Chỉ cần thú minh vương bất tử, Minh Linh sẽ có thể sống lại vô hạn! Hóa thân diêm vương của Minh Linh vốn đã là dị năng đỉnh cao, ý nghĩa sâu xa mà nó nắm giữ tất nhiên cũng cực kỳ mạnh mẽ. Dị năng hóa thân diêm vương của Minh Linh là tạo ra một không gian nhỏ, được Minh Linh gọi là cánh cửa minh giới. Thực ra rối quỷ, tướng quỷ không thể tồn tại lâu dài ở thế giới bên ngoài, chỉ cần ở ngoài quá lâu sẽ hóa thành khói xanh rồi tan biến, nhất định phải vào cánh cửa minh giới mới có thể tiếp tục tồn tại. Mà thú minh vương là sự tồn tại mạnh mẽ sau khi Minh Linh nắm vững ý nghĩa sâu xa, dùng vô số rối quỷ, tướng quỷ người tà vu trong cánh cửa minh giới mới sinh ra được. Thú minh vương có cùng sinh mệnh với Minh Linh, chỉ cần thú minh vương bất tử, Minh Linh cũng sẽ bất tử! Không còn nghi ngờ gì nữa, vì Minh Linh nắm vững ý nghĩa sâu xa nên thực lực của nó mới đáng sợ đến vậy!

Thực lực trăm năm sau của Minh Linh mạnh đến mức có thể sánh với thi hoàng, thậm chí có thể thoát khỏi tay của thành chủ Quang Huy, Tần Vũ đoán có lẽ nó đã nắm vững ý nghĩa sâu xa, nhưng Tần Vũ không ngờ lúc này mà Minh Linh đã nắm được ý nghĩa sâu xa!
“Phiền phức rồi đây…”
Tần Vũ thầm nghĩ, Minh Linh đã nắm vững ý nghĩa sâu xa, tức là sự khủng khiếp của nó đã tăng lên gấp mấy lần. Minh Linh quan sát một lượt, cau mày nói:
“Các ngươi vẫn chưa giải quyết xong đối thủ của mình à?”
Ô Mộc ngượng ngùng cười:
“Vương, nơi này còn vài đối thủ rất khó dây dưa.”
Ô Mộc hơi xấu hổ, vì nó là kẻ lâm trận bỏ trốn, nhưng hết cách rồi, nếu còn đánh nữa người thất bại sẽ là nó. Minh Linh lắc đầu, ánh mắt nó lóe lên ánh sáng nguy hiểm màu xanh sẫm:
“Ta sẽ gọi thú minh vương giết sạch họ!”
“Thú minh vương! Cuối cùng lại có thể thấy sức mạnh vĩ đại rồi!”
Ô Mộc nghe vậy, hưng phấn nói. Tuy Minh Linh chết đi sống lại, nhưng có thể nhìn ra bản thân nó vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, mười phần chiến lực có lẽ chỉ còn lại năm phần, Cuồng Sơn, Ngục Khuyển đang khổ sở chiến đấu, Ô Mộc đã thất bại, Minh Linh biết nếu mình không trả giá một chút sẽ không giải quyết nổi mấy đối thủ này. Minh Linh không ngờ mình lại bị đám người đó ép đến mức này, tuy thú minh vương mạnh nhưng cũng có hạn chế rất lớn. Thú minh vương chỉ có thể ở cánh cửa minh giới, rời khỏi cửa minh giới càng lâu cái giá phải trả càng lớn, nhưng lúc này không lo được nhiều như thế nữa.
“Thú minh vương! Ra đi!”
Giọng Minh Linh như sấm sét, mang theo uy nghiêm tối cao.
“Grừ!”
Đáp lại nó là tiếng gầm hưng phấn của thú minh vương.
“Rắc! Rắc!”
Thú minh vương duỗi đôi vuốt to lớn thăm dò khe hở cánh cửa minh giới, cố sức tách nó ra, cánh cửa minh giới cao mười mét phát ra tiếng vang, khe hở càng lúc càng lớn, mà cơ thể khổng lồ của thú minh vương đã xuất hiện trong tầm mắt của mọi người. Cả người nó mọc đầy vảy xanh to cỡ bàn tay, cái miệng khổng lồ đầy răng nhọn sắc bén, nếu há to hết cỡ có thể dễ dàng nuốt sống một người, nó đứng thẳng đó hơi giống con người, cánh tay thô to có lực dùng sức tách cánh cửa minh giới ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận