Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 147 - Kỹ Năng Bổ Sung

“Tốt lắm!”
Lưu Thiết Chùy phát ra một tiếng thở dài như trút được gánh nặng, thúc đẩy ma cụ kim loại, bỏ nó vào bên trong hồ nước nhỏ ở bên cạnh.
“Xèo xèo!”
Thành trường thương kia chỉ ở trong nước mấy giây, nhiệt độ cực cao làm cho nước trong hồ toàn bộ sôi trào, khung cảnh vô cùng đáng sợ.
“Cái này...”
Mấy người Tôn Võ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không thể tưởng tượng được sẽ xuất hiện tình huống như thế.
Trong mắt Tần Vũ lộ ra ánh sáng kỳ dị, trong lòng hắn vô cùng chờ đợi, loáng thoáng ý thức được thanh trường thương này chắc chắn sẽ vượt ngoài dự đoán của hắn.
Vài phút sau, Tần Vũ không nhịn được nữa, hắn không thèm quan tâm đến hồ nước đang sôi trào, trực tiếp duỗi tay vào bên trong vớt trường thương ra, nếu người thường dám lấy ra như thế này chắc chắn sẽ bị phỏng đến da tróc thịt bong, nhưng mà Tần Vũ đương nhiên sẽ không để ý đến chút nhiệt độ này.
“Haha, tốt lắm!”
Sau khi Tần Vũ vớt thanh trường thương này ra lập tức nhịn không được lộ rõ vẻ vui mừng ra mặt, thanh trường thương này toàn thân đỏ đậm, giống như một ngọn lửa thiêu đốt, Tần Vũ có thể cảm nhận được bên trên thân thương này truyền đến một luồng sức mạnh chui vào trong cơ thể hắn, giống như làm cho tế bào của hắn đang bốc cháy.
Huyết diễm thương: Bảo vật cấp D, dùng đá nhiên huyết, diễm tinh là vật liệu chủ yếu để chế tạo vũ khí.
Kỹ năng bổ sung: Châm huyết, mượn dùng sức mạnh của đá nhiên huyết làm máu của bản thân sôi trào, làm tốc độ và sức mạnh tăng lớn trong khoảng thời gian ngắn, nhưng sau đó sẽ có thời gian suy yếu.
Khát máu: Trong lúc chiến đấu, nếu dùng Huyết Diễm Thương đánh đối phương bị thương, người sử dụng có thể hấp thu máu của đối phương để bổ sung thể lực cho mình, hơn nữa còn có thể làm Huyết Diễm Thương tiến hóa.
Bảo vật cấp D, thật ra chuyện này cũng nằm trong dự đoán của Tần Vũ, vốn dĩ dùng đá nhiên huyết để chế tạo vũ khí thì nhiều nhất cũng chỉ đến cấp 3E, nhưng Tần Tiểu Vũ đã sử dụng cường hóa với nó, hơn nữa còn có tài nghệ tinh vi của Lưu Thiết Chùy, cho nên chế tạo ra được bảo vật cấp D cũng không có gì ngoài ý muốn.
Nhưng điều làm Tần Vũ kinh ngạc chính là thanh Huyết Diễm Thương này có thể thông qua việc hấp thu máu tươi để tiến hóa, điều này cũng có nghĩ Tần Vũ chỉ cần thông qua việc chiến đấu không ngừng là có thể làm cho nó tiến hóa thành bảo vật cấp 2D, 3D thậm chí là cấp C!
Tần Vũ vô cùng hài lòng, có được thành Huyết Diễm Thương này, thực lực của hắn chắc chắn có thể tăng gấp hai ba lần!
Tần Vũ hài lòng gật đầu nói:
“Cảm ơn đại sư Lưu, ta vô cùng hài lòng với vũ khí này, ta cũng sẽ thực hiện yêu cầu của ngươi, đưa cháu của ngươi đến thành phố Thiên Mông giúp ngươi.”
Tần Vũ vốn dĩ định đi về phía nam, cho nên dẫn theo một người cũng chỉ là tiện đường mà thôi.”
“Được, vậy phiền Tần huynh đệ chờ một đêm, ngày mai ta sẽ sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, để hắn đi cùng với các ngươi.”
Lưu Thiết Chùy nói.
“Ngươi không đi cùng sao?”
Tần Vũ vốn không định hỏi, nhưng hắn cực kỳ hài lòng với thanh trường thương này, cho nên mới hỏi thăm thử.
Lưu Thiết Chùy thở dài nói:
“Ta không đi, ta sẽ ở lại đây, ra chút sức lực cuối cùng vì thành phố Thịnh Cảnh.”
Mấy người Tần Tiểu Vũ nghe được đều có chút kính nể, không ngờ cái tên Lưu Thiết Chùy này có tính cách rất tệ, nhưng trên thực tế lại là một người không tồi.
Tần Vũ không nói gì, gật đầu nói:
“Được rồi, ngươi mau đi sắp xếp đi, ngày mai chúng ta phải đi rồi.”
Mấy người Tôn Võ, Lý Toại Trung chỉ nhìn xem bọn họ không nói lời nào, mấy người bọn họ đều là chiến thần chuẩn bị tham dự hành động chém đồng, mà hôm nay lại có người thương lương chuyện chạy trốn khỏi thành phố này ngay trước mặt bọn họ, chuyện này đương nhiên làm cho trong lòng bọn họ cực kỳ khó chịu.
“Đến cả người mạnh như hắn mà cũng đều chọn cách chạy trốn rời khỏi thành phố Thinh Cảnh, không lẽ thành phố Thịnh Cảnh không có một tia hi vọng nào sao?”
Trong lòng Tôn Võ vô cùng khó chịu.
Tần Vũ đương nhiên không biết trong lòng bọn họ đang nghĩ gì, được cấp dưới mà Lâm Phong để lại dẫn đường, bọn họ rời khỏi tiệm rèn này.
Tôn Võ nhìn theo bóng dáng mấy người Tần Vũ biến mất, có chút rầu rĩ nói:
“Chúng ta thật sự có thể thành công sao?”
Lý Toại Trung không nói gì, hắn ta vốn rất có lòng tin với thực lực của bản thân, nhưng mà Tần Vũ chỉ cần dùng khí thế cũng đã đủ làm hắn ta không thể nào phản kháng, có thể thấy thực lực của đối phương hơn xa hắn ta, nhưng ngay cả như thế, Tần Vũ cũng quyết định nhanh chóng rời khỏi nơi thị phi này, rõ ràng là không đánh giá cao quân đội thành phố Thịnh Cảnh, chuyện này chắc chắn đã đả kích lòng tin của bọn họ rất nhiều.
“Chúng ta nhất định có thể làm được! Vì thành phố Thịnh Cảnh, vì mọi người!”
Tôn Võ giống như nói với mọi người, lại như nói với chính mình:
“Chúng ta...nhất định có thể thành công!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận