Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 211 - Không Có Trí Tuệ

Đối với hắn, dường như cậu thiếu niên gầy gò chẳng có tác dụng gì khác ngoài việc có một đôi mắt có thể giúp họ tìm thấy con mồi, lúc chiến đấu lại càng không giúp được gì, hắn cảm thấy trong đội ngũ có thêm một người như vậy chẳng khác nào ăn chực.
"Nhưng Lý Tiêu ca, con sâu lớn này rất đáng sợ, ở trong mắt ta nó đã hoàn toàn biến thành màu đen, so với quái vật giết sạch hơn mười cảnh sát lần trước còn đáng sợ hơn !"
Thiếu niên Mã Tùng sợ hãi nói.
“Xuất hiện đi, người khổng lồ đất!”
Lý Tiêu lười để ý tới hắn, hắn cực kỳ tự tin vào thực lực của mình, hắn ra chỉ thị, mặt đất trước mặt xoay tròn, một bóng người to cao từ dưới đất bước ra, đó là một gã khổng lồ với thân hình cao hai mét to lớn, toàn thân gã được làm bằng bùn cứng, phát ra hào quang mạnh mẽ.
"Lên đây! Đập vỡ nó cho ta!”
Lý Tiêu lớn tiếng ra lệnh.
Người khổng lồ đất phát ra một tiếng gầm gừ, dưới chân đạp một phát liền xông về phía Hỏa Giáp Trùng Vương, nó không có trí tuệ, bởi vậy cũng sẽ không có sợ hãi, dù đối thủ mạnh cỡ nào vẫn đối mặt.
“Chéo!”
Hào quang màu đỏ bùng lên, Hỏa Giáp Trùng Vương đã biến mất tại chỗ, chân dài hai thước của nó vẽ một đường, sau một khắc cái đầu của gã khổng lồ đã đứt ra bay lên trời.
“Ầm ầm”
Đầu của gã khổng lồ đất bị chân của Hoả Giáp Trùng Vương cắt đứt, gã khổng lồ một ngã ầm ầm xuống đất, thân thể nó bắt đầu phân giải, lần nữa hóa thành một đống bùn.
"Sao...Sao có thể như vậy được!"
Lý Tiêu thất thanh nói, hắn rất rõ người khổng lồ đất của mình mạnh bao nhiêu, nó có thể dễ dàng đối phó với bốn hoặc năm tang thi bình thường cùng một lúc. Ngay cả một số tang thi đặc biệt cũng không phải là đối thủ của gã khổng lồ đất, nhưng hôm nay gã khổng lồ này lại bị quái vật trước mắt giết chết trong một đòn!
"Trốn. Mau chạy trốn đi..."
Hai chân Lý Tiêu đều đang run rẩy, sau khi thứ mà mình hay ỷ vào bị đánh cho nát mắt, hắn còn không bằng Mã Tùng nhát gan.
Hỏa Giáp Trùng Vương thở hổn hển, sau khi giết gã không lồ đất, nó kiềm chế mình không nhúc nhích, đám người Lý Tiêu đang chuẩn bị lui lại thì bất chợt một quầng sáng hiện lên, ẩn giấu bên trong là những mũi tên trí mạng.
"A!"
Ánh sáng nở rộ trên đỉnh đầu Hỏa Giáp Trùng Vương, vỏ giáp xác trên đầu nó nứt ra một vết nứt nhỏ, máu tươi màu xanh lá cây chảy ra ngoài.
“ Gừ ! Gào!”
Hỏa Giáp Trùng Vương đã hoàn toàn tức giận, hai mắt nó tưởng như sắp phun ra lửa, mấy đòn tấn công bạo lực liên tiếp khiến nó không thể chịu đựng được nữa, bản tính giết chóc bị kích thích, nó gào thét giận dữ, những thủy tinh ở tầng phụ cận cũng những tiếng gào thét chấn động làm cho run rẩy gần như vỡ vụn, thiếu nữ cao gầy trên lầu hai có chút hoảng sợ lui về phía sau một bước, bởi vì cô phát hiện ánh mắt khát máu của Hỏa Giáp Trùng Vương đang nhìn chằm chằm mình.
“Không hay rồi!”
Thanh niên có một cánh tay bằng vàng say xẩm mặt mày, bởi vì hắn nhận ra quái vật trước mắt sắp đại khai sát giới, mà bọn họ không phải đối thủ trước sức mạnh khủng bố của nó.
"Đáng ghét. Nhiều người như vậy chẳng lẽ không ai chạy thoát được ư!”
Thanh niên có chút hối hận vì đã trêu chọc quái vật này, tuy nhìn bề ngoài liền biết Hỏa Giáp Trùng Vương này không phải quái vật bình thường, nhưng họ không nghĩ tới nó lại mạnh như vậy, ngay cả mũi tên của thiếu nữ cao gầy kia cũng chỉ có thể làm cho nó bị thương nhẹ.
“Dừng tay!”
Trong lúc miệng của Hỏa Giáp Trùng Vương đang ngưng tụ ra ánh sáng thì chợt nghe một tiếng quát mắng truyền đến, sắc máu trong mắt Hỏa Giáp Trùng Vương nháy mắt biến mất không tung tích, chỉ thấy có hai người đang chạy nhanh đến nơi này, chính là Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ.
Tần Tiểu Vũ mượn dị năng của khống hồn chú biết được Hỏa Giáp Trùng Vương đang đụng độ với một đám người, cô lập tức hạ lệnh cho Hỏa Giáp Trùng Vương không được tấn công, nếu những Hỏa Giáp Trùng Vương đã sớm giết sạch bọn họ.
"Các người là ai? Đi nhanh đi! Con quái vật này mạnh lắm!”
Sắc mặt thanh niên ấy đông cứng, cả cánh tay hắn phát ra ánh sánh vàng, hắn thấy hai người Tần Vũ liền lớn tiếng hét lên.
Ánh mắt Lý Tiêu cũng sáng lên, vội vàng kéo cánh tay thanh niên, hắn thấp giọng nói:
"Lục ca, chúng ta nhanh đi đi, để hai người này giúp chúng ta cản trở nó. ”
Thanh âm của Lý Tiêu tuy nhỏ, nhưng vẫn bị Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ nghe thấy, sắc mặt Tần Vũ không thay đổi, Tần Tiểu Vũ lại có chút không vui, nhưng cũng không nói gì, cô chỉ lướt qua mọi người đi thẳng về phía Hỏa Giáp Trùng Vương.
Thiếu niên mười lăm mười sáu tuổi trong đội thấy vậy vội vàng nói:
"Cô à, đừng đi qua đó, nó ghê gớm lắm! ”
Ở cửa sổ lầu hai, thiếu nữ cao gầy đã kéo dây cung, chuẩn bị bắn ra mũi tên ánh sáng bất cứ lúc nào.
“Đừng để ý cô ta, muốn tìm chết thì cứ việc, chúng ta mau chạy đi!”
Lý Tiêu đứng ngồi không yên, nhưng không ai để ý tới hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận