Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 72 - Tự Thức Tỉnh

Không biết Bạch Tiểu Na đứng lên từ lúc nào, toàn thân cô toát ta một luồng hơi thở chết chóc, giống như có thể nuốt chửng hết tất cả, mà trong luồng hơi thở chết chóc này, giống như là đang hình thành một sinh mệnh đáng sợ.
"Đây là... tự thức tỉnh sao?"
Tần Vũ sửng sốt, hắn không ngờ rằng trong một ngày lại gặp đến hai người tiến hóa giả tự thức tỉnh.
Chẳng qua Bạch Tiểu Na tận mắt chứng kiến người ông nội yêu thương mình nhất lại bị tra tấn đến chết, kích thích lớn như vậy khiến cô thức tỉnh trở thành tiến hóa giả cũng không phải chuyện kì lạ gì.
Nhưng Bạch Tiểu Na lúc này thật sự làm Tần Vũ choáng váng, khuôn mặt tràn ngập tức giận của Bạch Tiểu Na bị bao phủ bởi một tầng mây đen, trái tim cô dường như đông cứng lại, toàn thân tràn ngập hơi thở lạnh lẽo.
Bóng dáng của Bạch Tiểu Na dần dần trùng lặp với bóng dáng sâu thẳm ấy trong ký ức của Tần Vũ
Tần Vũ từ nhỏ đã sinh tồn ở trong mạt thế, khi còn nhỏ hắn chật vật sinh tồn trong căn cứ, làm những công việc lặt vặt trong cửa hàng, cả ngày chỉ kiếm được một miếng bánh mì đen khô cứng, hơn nữa một cái không tốt còn có bị những người khách tính khí không tốt đánh mắng, dù vậy hắn cũng chưa bao giờ nghĩ đến việc từ bỏ sinh tồn.
Nhưng vào ngày hôm đó căn cứ gặp phải một thảm họa, một con thú vương đáng sợ đã tấn công, nó giống như một con thú cổ xưa trong thần thoại, to như một ngọn núi, đủ sức mạnh để hủy diệt thế giới, hàng vạn bộ đội tinh nhuệ ứng chiến trong căn cứ đều bị tàn sát sạch sẽ trong thời gian ngắn.
Mắt thấy hàng trăm ngàn cư dân trong toàn bộ căn cứ sắp bị tiêu diệt, lại có một siêu cường xuất hiện, Thú Hoàng đáng sợ ở trước mặt cô liền mỏng manh như hổ giấy, dễ dàng bị cô giết chết, vì vậy bọn họ mới sống sót, thủ lĩnh căn cứ và những người khác vui vẻ mời người phụ nữ vào căn cứ với tư cách là khách, tiếp đón cô với nghi thức cao nhất, còn đồng hành cùng cô suốt chặng đường.
Trong mắt Tần Vũ, thủ lĩnh căn cứ không thể nào sánh bằng thần thánh cùng một nhóm thủ lĩnh quan trọng gật đầu cúi chào trước mặt người phụ nữ giống như một người hầu, cảnh tượng đó đã để lại trong lòng thiếu niên Tần Vũ một chấn động lớn, cũng là từ lúc đó hắn thề sẽ trở thành một người mạnh mẽ như cô, có thể làm chủ vận mệnh của chính mình.
Mà sau này Tần Vũ vẫn luôn cố gắng chiến đấu, hắn cũng biết được tên của người phụ nữ từ những người khác, mọi người đều gọi cô là Tử Thần, bởi vì cô quá mạnh mẽ, bất cứ ai là kẻ thù của cô kể cả ngoại tộc, xác sống hay là dị thú đều đã chết, cô vẫn một mình, cực kỳ thần bí,nhưng lại mạnh mẽ và đáng sợ, thiện và ác không thể đoán trước được, làm việc theo sở thích.
Lần đầu tiên Tần Vũ thấy Bạch Tiểu Na đã cảm thấy cô và Tử Thần đó trong ký ức rất giống, nhưng dù sao chuyện đó xảy ra khi hắn còn rất nhỏ, hắn cũng không nhớ rõ bộ dạng của Tử Thần, cho nên cũng không để trong lòng, bởi vì nhìn thế nào Bạch Tiểu Na cũng không giống với Tử Thần mạnh mẽ đó, nhưng có vẻ như hắn đã sai rồi.
Bạch Tiểu Na thật sự là Tử Thần, vị thần siêu cấp cường giả đó.
Sự im lặng chết chóc trên cơ thể Bạch Tiểu Na càng lúc càng mãnh liệt, trong sự im lặng chết chóc đó dần dần hình thành một bóng người giống như quỷ.
"Đây chính là 'Tử Thần'..."
Tần Vũ ngơ ngác nhìn, hắn không ngờ mình lại được chứng kiến năng lực này một lần nữa, trong im lặng chết chóc, một bóng người cao như yêu thần xuất hiện, nó được hình thành bởi hơi thở ngưng tụ của chết chóc, hoàn toàn đen kịt, cao hơn hai mét, thân hình mơ hồ, là một sinh vật hình người, không thể nhìn rõ khuôn mặt, nhưng có thể khiến bất cứ ai cảm nhận được sức mạnh của nó.
Đây là 'Tử Thần', năng lực hàng đầu trong hệ thiên tai, tuyệt đối là năng lực cấp S, hơn nữa chắc chắn là loại năng lực cấp S mạnh mẽ nhất.
Ban đầu chính là 'Tử Thần' này đã dễ dàng xé đôi con thú vương đáng sợ chỉ bằng một tay.
Tất nhiên, 'Tử Thần' này chắc chắn không còn mạnh mẽ như trước nữa.
Bạch Tiểu Na đi tới trước mặt Tần Vũ, mặt không cảm xúc nói:
"Giao hắn cho ta xử lý."
“Được.”
Tần Vũ không có lý do gì từ chối.

Trương Phong chết chắc rồi, nhưng có thể chết trong tay Tần Vũ cũng xem như may mắn, ít nhất cũng được chết yên ổn. Nhưng nếu rơi vào tay Bạch Tiểu Na thì chưa chắc.
"Tiểu...Tiểu Na, dù sao ta và ngươi cũng là bạn cũ, xin ngươi tha cho ta! Ta… Ta dập đầu lạy ngươi!"
Trương Phong nói xong quỳ thật, sau đó dập đầu như giã tỏi.
Hắn sợ chết, hắn thật sự sợ chết, sợ hơn bất cứ kẻ nào.
Trên người Bạch Tiểu Na bao phủ hơi thở tĩnh mịch, phía sau Bạch Tiểu Na là tử thần cao lớn kia, nó giống như hoá thân của Bạch Tiểu Na, đang lạnh lùng nhìn Trương Phong nhu nhược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận