Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 238 - Nghe Không Hiểu

Tần Vũ nói:
“Nói cách khác, quả địa cầu này là một quyển sách, không gian nơi chúng ta là một trang giấy, mà nơi di tích bao gồm thế giới dị tộc đồng dạng là một trang giấy, mà địa cầu là một quyển sách, tất cả các không gian đều là một trang sách trong quyển sách địa cầu này, đơn giản là ở những trang khác nhau, cho nên thế giới dị tộc là hàng xóm của thế giới nhân loại chúng ta, mặc dù là không cùng thế giới, nhưng đều sinh sống trên cùng một tinh cầu.”
Ví dụ như từ một không gian này sang một không gian khác, chính là từ một trang giấy nhảy qua một trang giấy, giống bọn họ như bây giờ, mượn sức lực của Đoá Hoa Thú mới có thể đến đây, nhưng việc xuyên qua một thế giới khác không phải là chuyện dễ dàng, cho nên Đoá Hoa Thú mới phải cần một tuần để khôi phục lại.
Vẻ mặt Tần Tiểu Vũ mơ hồ:
“Nghe không hiểu.”
Tần Vũ lại cười cười:
“Ta cũng không hiểu, cái này là nghe người khác nói vậy thôi.”
Lúc này Tần Tiểu Vũ nhức đầu, do dự một lúc sau cô mới hỏi:
“Thực ra anh, em vẫn muốn hỏi, vì sao anh biết nhiều như vậy chứ?”
Tần Vũ ngẩn người ra, đúng vậy, đủ thứ mà Tần Vũ thể hiện thật sự khiến người ta hoài nghi, ví dụ như nguồn năng lượng tiến hoá, những người khác đều phải hơn một tháng mới có người lần lượt phát hiện ra tác dụng của nó, còn Tần Vũ đã biết từ lâu, thậm chí tận thế còn chưa diễn ra nhưng Tần Vũ đã tích trữ một lượng lớn thực phẩm, sau này loại quái vật nào có năng lực gì Tần Vũ đều nắm rõ, chuyện này không thể không khiến người ta hoài nghi.
Người ngoài chẳng hạn như bọn Lâm Phong cảm thấy Tần Vũ vô cùng thần bí, dường như không gì không biết, cũng đừng nói Tần Tiểu Vũ luôn luôn ở cạnh hắn.
Tần Vux vẫn không giải thích cho Tần Tiểu Vũ, cô cũng không chủ động hỏi, nhưng hôm nay cuối cùng Tần Tiểu Vũ không giấu được sự tò mò mà hỏi.
Tần Vũ cũng không biết nên giải thích như nào cho Tần Tiểu Vũ hiểu, không lẽ nói với cô rằng bản thân mình từ một trăm năm sau xuyên không về, hắn tin rằng Tần Tiểu Vũ rất tin lời của hắn, nhưng tin tưởng không đồng nghĩa là tiếp nhận!
Đúng lúc này bỗng nhiên Tần Tiểu Vũ chỉ tay xuống mặt đất nói:
“Anh, anh mau nhìn xem, bên kia có một thi thể!”
Thấy Tần Tiểu Vũ lơ đãng, Tần Vũ nhẹ nhàng thở ra, hắn nhìn về hướng tay cô chỉ, ngay lập tức kinh hãi.
Ở trên mặt đất cách đó một trăm mét, khắp nơi đều có một gốc cây với hoa cỏ kỳ dị, hoa cỏ ở đây có một cái dây leo như con rắn ngoằn ngoèo, màu đỏ thẫm, cái dây này quấn quanh một bộ hài cốt trắng, điều này không quan trọng, nơi đây dường như là một chiến trường, xương cốt của những sinh vật vô danh có ở khắp nơi, nhưng những cỗ thi thể này không giống người thường.
Phía trên những bộ xương trắng này không có một chút máu thịt nào, trắng hếu làm người ta kinh sợ, nhưng nó lại mặc một bộ quần áo màu xám nhạt, tuy quần áo có hơi rách nát, nhưng có thể thấy nó không hề tao nhã, điều đó có nghĩa là bộ xương trắng này đã chết gần đây và kiểu dáng quần áo có phần giống với quần áo con người mặc trên trái đất.
Bỗng nhiên Tần Vũ nghĩ đến điều gì đó, hắn nói:
“Trước đây bọn Vương Văn không phải đã nói rồi sao, huyện Hồng Tùng thường xuyên có người mất tích, hiện giờ xem ra những người mất tích với những người chúng ta gặp là một, đều bị khe hở của không gian thôn tính, sau đó đưa đến không gian này, nói không chừng, những bộ xương trắng kia là của người huyện Hồng Tùng hoặc người của nơi khác.”
“Điều này rất có khả năng.”
Tần Tiểu Vũ gật đầu, từ Đoá Hoa Thú cô cũng biết được rằng lý do khiến mọi người biến mất ở huyện Hồng Tùng quả thực có liên quan đến nó, nhưng không phải vì họ bị nó ăn thịt, mà là vì huyện Hồng Tùng gần đó có mối liên hệ với thế giới nhỏ kỳ lạ này, ranh giới không gian giữa hai bên không ổn định, thỉnh thoảng sẽ xuất hiện các vết nứt không gian, những người mất tích ở huyện Hồng Tùng đã bị hút vào vết nứt không gian.
Hiện tại, xem ra rất nhiều người đã bị hút vào khe hở không gian, trực tiếp chết trong khe nứt không gian, cũng có một số người may mắn rơi vào thế giới nhỏ đẫm máu này.

Gọi là may mắn cũng chỉ là tương đối, ví dụ như khi những bộ xương trắng phía dưới kia rơi xuống đồng bằng, máu thịt của họ sẽ thực vật loại biến dị thú hấp thụ, cứ như vậy chết một cách vô cùng thê thảm.
“Bọn họ không có khả năng đã chết hết, nhất định vẫn có người còn sống.”
Tần Vũ thầm nghĩ, hơn một nửa người ở huyện Hồng Tùng biến mất, khoảng hai mươi ba mươi nghìn người, chắc chắn trong số đó vẫn có người còn sống ở trong thế giới nhỏ này.
Tần Tiểu Vũ động lòng:
“Anh, anh nói xem tư lệnh Lý, bọn họ có biết nơi này hay không?”
“Rất có khả năng, đi, tìm xung quanh xem nơi này còn ai sống không?”
Tần Vũ cũng đồng ý, hắn gật đầu nói.
Nói đến đây, hắn vẫn đang thắc mắc tại sao đám người Lý Nguy lại đột ngột biến mất, hiện tại xem ra, đoán chừng bọn họ đã bị sự xuất hiện đột ngột của vết nứt không gian mà ngay sau khi rời khỏi rừng Hồng Tùng nuốt vào, có khi hiện giờ họ đang ở thế giới nhỏ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận