Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 247 - Trái Đất Tròn Sẽ Có Ngày Gặp Lại

Tôn Bằng thở dài:
“Bốn con tang thi kỳ lạ này quá mạnh, lúc ấy chúng ta có tổng cộng hơn bảy mươi người, tất cả đều là tiến hóa giả, thế mà bốn con tang thi kia đuổi giết chúng ta chạy trối chết. Nếu như trong đội ngũ không có hai cường giả ẩn giấu thì có lẽ chúng ta đã bị diệt sạch rồi.”
“Ồ? Bọn họ là ai vậy?”
Tần Vũ nghe vậy có chút tò mò về hai cường giả thâm tàng bất lộ này.
Nhìn thực lực của Tuyệt Không mà suy ra thì hẳn là mấy đồng loại của hắn cũng mạnh mẽ đáng sợ không kém, nhưng nghe Tôn Bằng nói ở đây vẫn có người có thể chống lại bọn chúng.
Lúc này dưới sự dẫn dắt của nhóm Tôn Bằng, đoàn người bọn họ tiến vào một đại sảnh tương đối xa hoa, giữa đại sảnh là một cái bàn rất lớn, có thể ngồi được hơn mười người.
Mọi người lần lượt ngồi xuống, những nhân vật có thể ngồi ở bàn này đều không phải hạng tầm thường, đương nhiên Lý Nguy, Lục Vân, Cao Kiêu, Lâm Phong, Dương Cảnh Lăng, hai người Tần Vũ cùng Kim Tắc Thiên và ba người khác nằm trong số này.
“Mau tới chỗ hai vị kia mời họ tới dùng bữa, với gọi Lãnh tiên sinh qua đây nữa.”
Tôn Bằng dặn dò xong mới cười nói với Tần Vũ:
“Hai người họ là người mạnh nhất trong doanh trại chúng ta đó, họ sẽ đến ngay thôi.”
Không bao lâu sau, bên ngoài phòng đã có tiếng cười lớn truyền đến:
“Tôn lão đại, các ngươi đúng là tri kỉ, lần nào ăn cơm cũng không quên gọi chúng ta.”
Sau khi nghe thấy giọng nói này, Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều có chút ngạc nhiên. Tần Tiểu Vũ nói ra miệng:
“Sao nghe tiếng lại giống...”
Không bao lâu đã có ba người đi vào trong đại sảnh, sau khi thấy rõ tướng mạo của hai người trong đó, Tần Vũ vẫn bình tĩnh, nhưng Tần Tiểu Vũ thì trực tiếp ngồi bật dậy, vui mừng nói:
“Là mấy người Trác Thiếu Phong, và cả Tiểu Na nữa.”
Đúng vậy, bất ngờ là trong số đó có hai người là người mà cả Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ đều quen, đó là Trác Thiếu Phong và Bạch Tiểu Na.
Trác Thiếu Phong mặc một bộ quần áo bình thường, vẻ mặt vốn đang vô cùng lười biếng vừa nhìn thấy hai người Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ thì lập tức trợn to hai mắt:
“Tần huynh đệ, tiểu tỷ tỷ?”
“Haha, đúng là trái đất tròn sẽ có ngày gặp lại mà.”
Trác Thiếu Phong nhanh chân chạy tới, Tần Vũ gật đầu với hắn, quả thực trong lòng có chút vui mừng vì không ngờ lại gặp được người quen ở đây.
Bạch Tiểu Na cũng đi tới, ánh mắt thoáng dừng lại trên người Tần Vũ rồi nhìn về phía Tần Tiểu Vũ:
“Tiểu Vũ, lại gặp nhau rồi.”
“Ừ ừ.”
Tần Tiểu Vũ vô cùng kích động, trước tận thế cô và Bạch Tiểu Na là bạn thân, sau tận thế còn ở chung một thời gian ngắn. Lúc ấy Bạch Tiểu Na từ chối lời mời của Tần Vũ một mình rời đi, cô còn tưởng rằng lần chia tay này khó mà gặp lại, nhưng không ngờ hai người lại gặp nhau ở chỗ này.
Tần Tiểu Vũ ôm ghì lấy Bạch Tiểu Na khiến Bạch Tiểu Na có chút gượng gạo, sắc mặt thoáng mất tự nhiên:
“Tiểu Vũ, ở đây còn nhiều người...”
Bấy giờ Tần Tiểu Vũ mới buông Bạch Tiểu Na ra, Trác Thiếu Phong thì cười khà khà, xoa tay đi tới:
“Tiểu tỷ tỷ...ta cũng muốn ôm...”
“Cút.”
Tần Tiểu Vũ tức giận quát.
“Hóa ra...mọi người đều quen biết nhau à...”
Tôn Bằng có chút hậm hực nói.
“Haha, đương nhiên là quen, Tần huynh đệ còn từng cứu mạng ta đó.”
Trác Thiếu Phong cười nói, lúc trước ở bên ngoài nhà máy bỏ hoang, nếu không có Tần Vũ thì hắn đã bị tang thi khổng lồ kia đánh vỡ đầu, có khi cuối cùng cũng bị nó nuốt vào bụng, như vậy thì cho dù hắn có thân thể bất tử đi nữa cũng phải đi đời.

“Nếu mọi người đều quen biết vậy mau tới cùng ăn cơm thôi.”
Kim Tắc Thiên vội vàng chào hỏi.
Bạch Tiểu Na và Trác Thiếu Phong cũng làm như vậy, Tần Tiểu Vũ ngồi bên cạnh Tần Vũ, còn Bạch Tiểu Na bị Tần Tiểu Vũ kéo ngồi bên cạnh cô, Trác Thiếu Phong thì ngồi cạnh Tần Vũ.
Trác Thiếu Phong gặp được Tần Vũ cũng rất kích động:
“Tần huynh đệ, không ngờ chúng ta lại gặp lại nhau nhanh như vậy...”
“Ừ.”
Có thể gặp lại người quen trong thời tận thế, trong lòng Tần Vũ cũng rất vui vẻ, chẳng qua hắn không giỏi biểu đạt tình cảm của mình, chỉ khẽ gật đầu. Trác Thiếu Phong hiểu rõ tính cách của Tần Vũ nên cũng không để ý.
Chu Cường vội vàng chào một người:
“Lãnh tiên sinh, mau ngồi xuống đi.”
Tần Vũ cũng chú ý tới người vừa mới đi cùng Trác Thiếu Phong và Bạch Tiểu Na. Đó là một người đàn ông khoảng hai lăm, hai sáu tuổi, khuôn mặt bình thường nhưng góc cạnh rõ ràng, bên hông đeo một thanh kiếm, tràn ngập hơi thở lạnh lùng.
Lúc trước Tần Vũ có nghe đám người Tôn Bằng giới thiệu rằng trong doanh địa này có tổng cộng sáu vị tiến hóa giả cấp hai, ngoại trừ ba vị thủ lĩnh Kim Tắc Thiên ra, ba người còn lại hẳn là Bạch Tiểu Na, Trác Thiếu Phong và người đàn ông lạnh lùng này.
Người đàn ông họ Lãnh, tên là Lãnh Huyết. Tần Vũ quan sát kỹ hơn, hắn phát hiện người đàn ông tên Lãnh Huyết này bước đi không nhanh không chậm mà cực kỳ vững vàng, hơn nữa khoảng cách mỗi bước đi gần như bằng nhau, đều cực kỳ. Hắn lập tức khẳng định hẳn là người đàn ông tên Lãnh Huyết này có luyện cổ võ, thanh trường kiếm treo trên thắt lưng hắn cũng đã chứng minh điều này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận