Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 243 - Ngươi Muốn Như Thế Nào?

“Là…là hắn ta!”
Hứa Hẹn và cậu thiếu niên kia vẫn vô cùng hoảng sợ, tay chỉ vào Tần Vũ, run rẩy nói, thủ pháp giết người của Tần Vũ vừa sạch sẽ vừa dứt khoát khiến bọn họ tràn ngập sợ hãi.
Hứa Hẹn quay người lại, hắn nói với người đàn ông mặt chữ quốc kia:
“Kim lão đại, chuyện là thế này…”
Hứa Hẹn nói hết mọi chuyện vừa xảy ra, cũng không thiên vị bất cứ ai, sự tình thực tế như nào hắn nói ra hết.
“Ba tên kia…”
Mặt Kim lão đại nhăn lại, ông ta biết rõ cách làm người của đám Thẩm Chung, nhất là cái tên Cố Dũng, trước tận thế hắn ta ngồi tù vì tội cưỡng hiếp, nếu không phải tận thế mà hắn phóng thích thì có lẽ cả đời này không ra được tù.
“Trước đây bọn họ thực sự có làm sai, nhưng…”
Kim lão đại lạnh lùng nói:
“Dù bọn họ có làm gì khó chịu thì cũng là người của Kim Tắc Thiên ta, ngài giết chết họ như vậy chẳng phải là không nể mặt ta sao?”
Tần Vũ từ chối đưa ra ý kiến, hắn nói:
“Ngươi muốn như thế nào?”
Kim Tắc Thiên lại nhìn thi thể của đám người Thẩm Chung, ông ta nói:
“Bọn họ cũng là tự gieo gió gặp bão, ngươi có thể giết sạch bọn họ coi như là có chút bản lĩnh, ngươi chỉ cần phụng sự dưới trướng của ta, ta sẽ coi như bỏ qua chuyện này.”

Bây giờ đã là tận thế rồi, nhất là không biết bao giờ mới ra khỏi cái nơi quỷ quái này, Kim Tắc Thiên thấy Tần Vũ có thể giết chết đám người tiến hoá Cố Dũng, thực lực của người này chắc chắn rất mạnh, tất nhiên là ông ta có suy nghĩ muốn thu phục Tần Vũ.
Tần Vũ lắc đầu, trên đời này hắn không gia nhập bất cứ thế lực nào, một mình sinh tồn, hiện tại càng không muốn gia nhập thế lực nào, hắn chưa từng nghe qua cái tên Kim Tắc Thiên, đương nhiên sẽ chẳng có tác dụng gì với hắn.
Kim Tắc Thiên thấy vậy không những không tức giận mà ngược lại ông ta gật đầu tán dương:
“Rất tốt, kẻ mạnh cần phải kiêu ngạo, nhưng khi đối mặt với kẻ mạnh hơn mình, ngươi nên khiêm nhường một chút!”
Nói xong , khí thế Kim Tắc Thiên thay đổi, một hơi thở dũng mãnh thổi ra, Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ cảm nhận được cường độ của hơi thở có chút giật mình, Tần Tiểu Vũ bèn nói:
“Người tiến hoá cấp hai.”
“Không tồi!” Nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của hai người, Kim Tắc Thiên ngạo nghễ nói:
“Ta là một trong những người đến đây lâu nhất, hai tháng trước ta đã trở thành người tiến hóa, thậm chí cách đây mười ngày còn tiến hóa thêm lần nữa, thực lực của ta vượt quá sức tưởng tượng của ngươi!”
Kim Tắc Thiên quả thực rất tự hào về tư chất của mình, hiện giờ người dân khắp nơi đã phát hiện ra công dụng của năng lượng tiến hóa và rất nhiều người tiến hóa đã ra đời, tuy nhiên, sức mạnh của những người tiến hóa này thường rất yếu, như Kim Tắc Thiên - người tiến hoá cấp hai trước mặt họ đây quả thật rất hiếm.
“Hì hì!” Tần Tiểu Vũ không nhịn được mà bật cười, người tiến hoá cấp hai thực sự rất hiếm gặp, nhưng cô và Tần Vũ đều đã trở thành người tiến hóa cấp hai cách đây một hai tháng trước, thậm chí Tần Vũ còn có năng lực cấp ba rất đáng sợ, ngay cả Tuyệt Không, người đứng đầu cấp hai và có năng lực không gian, cũng không ngoại lệ mà bị Tần Vũ bị giết, cho nên trong mắt Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, những người tiến hóa cấp hai bình thường chẳng là gì.
Trong vài giờ trước, Tần Vũ đã giết ba sinh vật cấp hai!
Nhưng nhìn thấy dáng vẻ tự khoe khoang thực lực này của Kim Tắc Thiên, Tần Tiểu Vũ thực sự cảm thấy buồn cười.
Nhất thời trên mặt của Kim Tắc Thiên không nén được cơn giận, ông ta luôn cảm thấy tiếng cười của Tần Tiểu Vũ là đang cười nhạo ông ta, vừa nhìn thấy Tần Tiểu Vũ là một cô bé, ông ta hơi kiêng dè thân phận, cũng không có gì để nói, nhưng phía sau lại có một người đàn ông lập tức quát lớn:
“Tiểu nha đầu, ngươi dám vô lễ với Kim lão đại? Ngươi có biết Kim lão đại chém giết được rất nhiều Tử Thú không?”
“Không biết.”
Tần Tiểu Vũ lắc đầu.
“Dù sao cũng không giết nhiều tang thi, biến dị thú như ta và anh ta.”
Từ khi tận thế bắt đầu hai bọn họ chưa có một ngày nào được nghỉ ngơi, mỗi ngày đều săn giết tang thi, biến dị thú, hàng vạn tang thi cùng biến dị thú chết trong tay bọn họ.
Tần Vũ nhìn Lim Tắc Thiên, hắn thản nhiên nói:
“Thế này đi, ta với ngươi cùng đánh một trận, nếu ngươi thắng ta sẽ đáp ứng gia nhập với ngươi, nếu ngươi thua chuyện ba người này xem như xoá bỏ.”
“Được!”
Kim Tắc Thiên nghe vậy nhếch mép lên, ông ta tin tưởng hoàn toàn vào năng lực của mình.
Kim Tắc Thiên cuộn tay thành nắm đấm, khoảnh khắc tiếp theo, một tầng ánh sáng vàng ngưng tụ trên nắm tay của ông ta, tạo thành một chiếc găng tay bao bọc nắm tay của ông ta, khí thế của ông ta cũng tăng lên dần dần.
Cảm nhận được hơi thở của Kim Tắc Thiên, ban đầu Tần Vũ phán đoán thực lực của Kim Trạch Thiên hẳn phải gấp hai mươi hai lần đến hai mươi lăm lần thể lực, thực lực như vậy quả thực hiếm thấy, bây giờ người tiến hóa cấp hai tồn tại cực kỳ hiếm có.
Bạn cần đăng nhập để bình luận