Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 286 - Con Rối Quỷ 1

“Hú hú!”
Các con rối quỷ đang phá hoại khắp xung quanh trong doanh địa đột nhiên hưng phấn hẳn lên, bọn chúng con nào con nấy cũng đều dừng ngay động tác trong tay lại, cùng một lúc ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đồng thời phát ra những tiếng huýt dài hết đợt này đến đợt khác!
“Hả? Vậy mà lại có người có thể chọc giận đến Vương tới mức này sao?”
Trận chiến giữa Cuồng Sơn và Địch Thiếu Phong vẫn còn đang tiếp diễn, Địch Thiếu Phong vào lúc này vô cùng tàn bạo, lớp vảy màu đen trên người hắn ban đầu đều đang lấp lánh huyết quang, giữa những khe hở của các vảy còn càng từng đợt khí nóng phun lên, hắn giống như một cỗ máy chạy bằng hơi nước, khắp người đều tràn ngập nhiệt độ nóng rực.
Năng lực của Địch Thiếu Phong có tên là Mãnh thú bất tử, hắn không chỉ sở hữu lực phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, mà còn có được thân thể bất tử cùng với đặc tính càng chiến đấu càng dũng mãnh, chỉ cần vẫn còn tiếp tục trong trận chiến, sức chiến đấu của hắn sẽ tăng lên điên cuồng, lúc này trận chiến giữa Địch Thiếu Phong và Cuồng Sơn đã kéo dài nửa tiếng đồng hồ, sức chiến đấu của Địch Thiếu Phong đã tăng lên đến một giai đoạn khủng bố, khiến cho Cuồng Sơn cũng phải ứng phó một cách dè dặt, sợ rằng một giây bất cẩn thì móng vuốt của Địch Thiếu Phong sẽ xé toạc một mảng đá lớn từ trên người nó ra.
Cuồng Sơn chú ý tới trận chiến bên phía đám người Tần Vũ, trong lòng nó chấn động vô cùng, tuy rằng vẫn còn đang chiến đấu với Địch Thiếu Phong, nhưng nó vẫn luôn chiếm ưu thế nên vẫn còn nhàn rỗi để quan sát về những hướng khác.
Ngay từ lúc ban đầu Minh Linh dường như đã cùng một cường giả nào đó trong doanh địa tiến hành chiến đấu, ở trong mắt Cuồng Sơn, với thực lực của Minh Linh nhất định có thể dễ dàng giải quyết được đối thủ, nhưng điều khiến Cuồng Sơn kinh ngạc là Minh Linh dường như cũng đã rơi vào trong một trận chiến đấu kịch liệt, phát động ra đòn đánh ác liệt với đối thủ, căn bản không thể chiến thắng được trong một khoảng thời gian ngắn.
“Nơi này mà vẫn còn có cường giả như thế sao.”
Mặc dù trong lòng Cuồng Sơn có ngạc nhiên, nhưng nó cũng không xem trọng cho lắm, bởi vì thực lực của Minh Linh vượt xa những Bất Tử Tộc khác như bọn nó, nếu không bọn nó cũng sẽ không nguyện ý phong Minh Linh làm Vương.
Nhưng hiện tại Minh Linh lại bị đối thủ kia ép buộc phải thật sự ra tay.
Ba cái đầu của Ngục Khuyển loang lổ đầy máu, thoạt nhìn trông vô cùng thê thảm, nó đã bị mấy người đám Cao Kiêu giày vò đến bực bội, ba cái đầu đều sưng tấy lên khiến cho dáng vẻ của nó hết sức buồn cười.
Ngục Khuyển đã hoàn toàn tức giận đến mức điên cuồng, lớp lông màu đỏ toàn thân nó dấy lên lửa cháy hừng hực, trong tình huống này nó càng cuồng bạo hơn nữa, nó điên cuồng xông tới khiến cho hơn phân nửa căn cứ trở thành một đống hoang tàn, tuy rằng không cách nào chạm tới được đám người Cao Kiêu nhanh nhạy, nhưng bọn họ muốn đến gần nó cũng khó như lên trời.
Ngục Khuyển bỗng nhiên cảm nhận được ở phía bên kia căn cứ truyền đến một luồng hơi thở khủng bố, tâm trạng tức giận của nó thoáng chốc đã bình tĩnh trở lại, nó mở to mắt nhìn về hướng đó với ánh mắt cuồng nhiệt:
“Vương bị chọc giận rồi sao? Cuối cùng cũng đã có thể nhìn thấy được nguồn sức mạnh tuyệt đối ấy lần nữa rồi!”
Sở dĩ bọn nó chịu khuất phục trước Minh Linh chính là vì nguồn sức mạnh kinh khủng của Minh Linh!
Bên trong Vong Mộc không gian, trận chiến giữa Địch Tiểu Bạch và Ô Mộc vẫn còn đang tiếp tục, hoặc có thể nói là trận chiến của Tiểu Hắc và Ô Mộc.
“Vụt!”
Thụ nhân khổng lồ vung trường thương đâm về phía Tiểu Hắc, đôi cánh đen ở sau lưng Tiểu Hắc vỗ nhẹ, thân hình nhanh chóng bay lên vẽ ra một vòng cung trên không trung, sau đó lao nhanh về phía thụ nhân như một tia chớp đen.
“Xoẹt!”
Cự kiếm trong tay Tiểu Hắc lưu lại một vết thương thật sâu trên thân thụ nhân khổng lồ, bên trong thân cây có một dòng chất lỏng màu xanh chảy ra ngoài, đó là máu của Thụ nhân khổng lồ!
“Rống!”
Thụ nhân khổng lồ tức giận điên cuồng, tay còn lại của nó đột nhiên chụp về phía Tiểu Hắc, thế nhưng Tiểu Hắc linh hoạt như một con chim én, sau khi để lại một vết thương trên người Thụ nhân khổng lồ, nó không hề tham công mà lập tức tránh đi, vì thế Thụ nhân khổng lồ lần nào cũng đều bắt hụt, lần này cũng không ngoại lệ, bàn tay của nó sượt qua đôi cánh của Tiểu Hắc.
“Ha ha ha! Tên to con kia, tốc độ của ngươi quá chậm!”
Tiểu Hắc đắc ý bay lượn trên bầu trời, ở hình dạng thứ hai nó không chỉ mọc cánh có thể bay, mà tốc độ sức mạnh hay lực phản ứng đều tăng lên theo diện rộng, khi nó lơ lửng trên không trung thì càng giúp nó tránh được những quấy rối của phần lớn thực vật biến dị dưới đất.
“Oái!”
Thụ nhân khổng lồ đau đớn kêu lên thảm thiết, một kiếm của Tiểu Hắc khi chém trúng nó đối với thân thể khổng lồ của nó cũng chỉ là một vết thương nhỏ không đáng kể đến, nhưng điểm trí mạng nhất lại là thanh cự kiếm màu đen đó của Tiểu Hắc, bên trên cự kiếm có mang theo nguyền rủa hệ tai họa vô cùng khủng bố!
Bạn cần đăng nhập để bình luận