Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 127 - Dũng Sĩ 1

Mỗi sau khi mỗi một con ngưu đầu nhân trở thành dũng sĩ ngưu đầu nhân đều sẽ được đại tư tế ngưu đầu nhân có địa vị được tôn sùng trong bộ lạc đích thân khác ma văn lên trên cơ thể, những ma văn này có được sức mạnh vô cùng thần kỳ, trong lúc chiến đấu chỉ cần chiến sĩ ngưu đầu nhân kích hoạt sức mạnh ma văn thì sẽ được tăng phúc sức mạnh và tốc độ, làm làn da trở nên cứng rắn hơn cả sắt thép, có được đủ loại sức mạnh khác nhau, mà sức mạnh ma văn trên người con dũng sĩ ngưu đầu nhân này chính là tăng trưởng tốc đọ, cho nên nó mới có thể phát sau mà đến trước bắt lấy được trường thương của Tần Vũ.
Đây còn chỉ là dũng sĩ ngưu đầu nhân cấp thấp, nếu như là một ít dũng sĩ ngưu đầu nhân cao cấp, trên người không chỉ khắc một loại ma văn, Tần Vũ từng biết có một con ma vương ngưu đầu nhân trên người khắc đến chín loại ma văn, một khi toàn bộ sức mạnh ma văn được kích hoạt, thậm chí có được thực lực có thể nghiền áp phần lớn tiến hóa giả cấp S, cực kỳ khủng bố!
Tần Vũ nắm chặt lấy đầu thương, đột nhiên dùng sức, sức mạnh cực lớn áp bách làm tay của dũng sĩ ngưu đầu nhân không tự chủ được run lên, mũi thương của trường thương đã đâm một nửa vào bụng nó, máu tươi đỏ sậm ồ ạt chảy ra!
Nhưng ngay lúc Tần Vũ chuẩn bị thẳng tiến không lùi đâm toàn bộ thương vào người nó, dũng sĩ ngưu đầu nhân đã rút một cánh tay khác về, túm lấy trường thương.
Dũng sĩ ngưu đầu nhân vẫn khỏe hơn Tần Vũ, nó dùng hai tay nắm chặt lấy trường thương, Tần Vũ phát hiện hắn thật sự không thể nào đâm trường thương vào nữa.
“Nhưng mà...Ngươi đang tự tìm đường chết!”
Trong mắt Tần Vũ chợt lóe lên ánh sáng ngọn lửa màu tím rồi biến mất, năng lượng gen trong cơ thể hắn phun trào, ngọn lửa màu tím từ trên trường thương bốc lên.
“Rống!”
Ngọn lửa màu tím lập tức lan rộng lên hai tay của dũng sĩ ngưu đầu nhân, hai tay nó lập tức bốc cháy hừng hực, trong vòng hai ba giây ngắn ngủi, hai tay của nó đã bị đốt thành tro tàn, điều này làm cho dũng sĩ ngưu đầu nhân rống lên đầy đau đớn.

Đây cũng là điểm khác biệt giữa tang thi với dị thú và dị tộc, tang thi bình thường đều không biết sợ, không biết đau, dũng mãnh không sợ chết! Dù đối diện nó là một con cự long có thể hạ gục chúng nó trong nháy mắt thì chúng nó vẫn dám nhào lên.
Nhưng dị tộc lại khác, dị tộc cũng là một loại sinh vậy, chúng nó có tính cách hung tàn nhưng mà bị thương vẫn thấy đau, sẽ sợ hãi bỏ chạy khi gặp được kẻ địch mà chúng không thể chiến thắng.
Hai tay cũng sĩ ngưu đầu nhân đã bị ngọn lửa màu tím đốt thành tro tàn trong nháy mắt, trong lòng nó thầm biết không ổn, xoay người định bỏ trốn, nhưng sao Tần Vũ lại cho nó có cơ hội chạy trốn chứ?
Tần Vũ đâm trường thường ra, đâm vào trong cổ của dũng sĩ ngưu đầu nhân, dũng sĩ ngưu đầu nhân đã mất đi hai tay không hề có sức phản kháng, Tần Vũ xoay tay, mở rộng miệng vết thương trên cổ của dũng sĩ ngưu đầu nhân ra, máu tươi đỏ sậm trào ra ngoài như suối nước, đối với dũng sĩ ngưu đầu nhân mà nói, vết thương này cũng coi như là trí mạng, Tần Vũ rút trường ra ra quét ngang, đánh bay nó ra ngoài, sau đó không thèm để ý đến nó nữa.
Một con dũng sĩ ngưu đầu nhân cấp hai đến trước mặt Tần Vũ lại cũng chỉ qua vài chiêu đã bị hắn đánh đến thoi thóp hấp hối, đương nhiên kết quả này còn là nhờ vào ngọn lửa màu tím có thể đốt được tất cả mọi thứ của Tần Vũ, tuy rằng sau khi uống thuốc tiến hóa gen vào, thể chất của hắn không có gì thay đổi, nhưng những mặt khác đều đã hoàn toàn đạt đến cấp ba, chênh lệch giữa mỗi một cấp bậc đều rất lớn, Tần Vũ có được dị năng cấp ba đương nhiên chiếm được ưu thế cực lớn!
Thấy dũng sĩ ngưu đầu nhân đang thoi thóp sắp chết, trong lòng Tần Tiểu Vũ nảy ra một ý định, cô chạy đến bên cạnh dũng sĩ ngưu đầu nhân, sau đó cắn rách ngón tay, một giọt máu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt cực kỳ mộng ảo rơi xuống trán của dũng sĩ ngưu đầu nhân.
“Vèo!”
Giọt máu kia giống như có được sự sống, tự động chui vào bên trong cái trán của dũng sĩ ngưu đầu nhân, ánh mắt vốn vô cùng suy yếu lại đầy hung tàn của dũng sĩ ngưu đầu nhân dần dần thay đổi, khi nó nhìn về Tần Tiểu Vũ, ánh mắt đã tràn ngập sùng kính, giống như đang nhìn vị thần của nó vậy.
“Tốt quá!”
Hai mắt Tần Tiểu Vũ lập tức sáng ngời, cô loáng thoáng nhận ra cô đã thành lập liên hệ với dũng sĩ ngưu đầu nhân này, chỉ cần cô suy nghĩ một cái là có thể làm dũng sĩ ngưu đầu nhân này tư sát, đương nhiên đây chính là dị năng thứ hai của Tần Tiểu Vũ, khống hồn chú, đây là lần đầu tiên cô sử dụng nó.
Nhưng mà hai tay của dũng sĩ ngưu đầu nhân đã bị lửa đốt thành tro, trên cổ còn bị thủng một lỗ cực lớn, sắp sửa không sống nổi nữa, Tần Tiểu Vũ lập tức gãi đầu, bởi vì cô phát hiện dù cô khống chế con dũng sĩ ngưu đầu nhân này thì hình như cũng không có quá nhiều tác dụng, nhìn dũng sĩ ngưu đầu nhân đang thoi thóp này, người ta chỉ cần chọc một phát là có thể chọc chết ngay, sao có thể chiến đấu giúp bọn họ được chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận