Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 485 - Hỗ Trợ

Báo tuyết có thể cảm nhậận đuược sức mạnh một quyền khi nãy của Tần Vũ thật sự rất đáng sợ, mạnh hơn nó rất nhiều!
Con báo tuyết có trí tuệ rất cao, nó hiểu được con người nhỏ bé trước mặt không phải là một con kiến ​​có thể tùy ý nhào nặn ăn thịt mà là một người siêu mạnh có thể uy hiếp đến tính mạng của nó!
Báo tuyết có cảm giác muốn quay người bỏ chạy, nhưng nó là chúa tể của khu vực này, nếu bỏ chạy thì chẳng phải làm mất đi uy nghiêm của nó hay sao?
Bởi vì sợ hãi nên báo tuyết không có lập tức tấn công Tần Vũ mà đứng đó chần chờ, nhưng Tần Vũ lại không cho nó quá nhiều thời gian suy nghĩ, hắn đã lần nữa lao về phía báo tuyết.
"Oanh!"
Ngọn lửa dưới chân hắn bùng nổ, cung cấp một động lực khổng lồ cho Tần Vũ có thể tiếp tục phóng thẳng lên trời và lao về phía đầu của con báo tuyết.
Mắt thấy Tần Vũ lại đánh tới, báo tuyết cũng không suy nghĩ nhiều mà lập tức nâng một chân trước lên rồi hướng về phía Tần Vũ đạp xuống.
Đối mặt với cái móng vuốt to như một căn phòng đang ập xuống, Tần Vũ không né mà dùng hai tay cầm thương, sử dụng dị năng Thần Năng Thao Khống của cánh tay phải vào Huyết Diễm Thương, sau đó đẩy thương về phần chân của báo tuyết.
“Ầm!”
Một tiếng nổ lớn xuất hiện, móng vuốt thép khổng lồ của báo tuyết bị thương của Tần Vũ đánh lệch, mà báo tuyết cũng cảm nhận được luồng sức mạnh đáng sợ từ cây Huyết Diễm Thương của Tần Vũ, nó manh đến mức gần như đập gãy toàn bộ xương bàn chân của nó.
Sau khi đẩy được móng vuốt của báo tuyết ra, Tần Vũ vẫn chưa tận hứng, hai tay hắn nắm chặt trường thương rồi đâm thẳng vào trán của báo tuyết.
“Phập!”
Dưới sự hỗ trợ của lực lượng mạnh mẽ, Huyết Diễm Thương đã xuyên thủng bộ lông và cơ bắp cứng rắn của con báo tuyết, đâm vào một phần ba đầu, mũi thương cắm thẳng vào hộp sọ của nó.
"Ngao!"
Báo tuyết kêu lên đau đớn, còn Tần Vũ thì treo ở trên đầu báo tuyết, hắn duỗi hai tay ra rồi làm động tác tung người cơ bản, bỏ tay ra khỏi trường thương đang kẹt trong đầu của báo tuyết rồi nhảy lên đỉnh đầu của nó.
"Rống!"
Con báo tuyết nhận ra có gì đó không đúng, nó điên cuồng lắc đầu, muốn ném Tần Vũ xuống.
Tần Vũ dùng tay trái nắm lấy một nắm lông như kim thép của báo tuyết, tay phải tập hợp sức mạnh của Hoàng Kim Huyết Mạch, đồng thời sử dụng buff của Thần Năng Thao Khống, sau đấy đấm mạnh một quyền thẳng xuống đỉnh đầu của báo tuyết.
"Phanh!"
Báo tuyết cảm giác như phần đầu bị một cây búa khổng lồ đập cho một cái, chỉ là một cú đấm mà đã khiến nó choáng váng cả đầu, tai ù mắt hoa.
“Bùm bùm bùm bùm!”
Tần Vũ nghiến răng nghiến lợi, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, nắm tay phải như biến thành máy đóng cọc cứ liên tục nện xuống, cuối cùng, chỉ thấy phần xương đầu cứng như thép của báo tuyết đã hoàn toàn bị đánh nứt, đỉnh đầu cũng bị lõm xuống dưới.
Dù là báo tuyết có thân bằng thép cũng không thể chịu được sức mạnh khủng khiếp này!
Sau hơn mười cú đấm liên tiếp, toàn bộ đầu của báo tuyết đã hoàn toàn vặn vẹo và biến dạng, não bị đánh thành một khối bột nhão, tử vong tại chỗ.
"Ầm ầm!"
Thân hình như quả đồi của con báo tuyết đập mạnh vào tuyết, không còn hơi thở.
Tần Vũ hít thở mấy hơi, dù hiện tại đang ở trong băng tuyết nhưng lại cảm giác như đổ mồ hôi đầm đìa, hơi nhúc nhích nhẹ cánh tay phải thôi thì cũng cảm thấy cơ bắp từ bả vai trở lên đau nhức không thôi. Sức mạnh của Thần Năng Thao Khống chỉ có thể lan ra toàn bộ cánh tay phải của hắn, còn những bộ phận khác ngoài cánh tay phải thì không được che phủ, cho nên hắn mới có cảm giác cơ bắp từ bả vai trở lên vô cùng đau khi thực hiện xong đòn đánh vừa rồi.
Tần Vũ rút Huyết Diễm Thương từ đầu báo tuyết ra, nhảy ra khỏi cơ thể báo tuyết rồi cau mày nói:
"Olek, Thần Năng Thao Khống của ngươi không thể bao phủ toàn thân ta sao? Tại sao chỉ có cánh tay phải của ta có thể sử dụng Thần Năng Thao Khống?"
Nếu như Thần Năng Thao Khống có thể trải rộng toàn thân thì hắn có thể giống như Olek lúc đó, dù có đứng yên cho người ta đánh thì họ cũng không thể làm gì được hắn.
Olek cười khúc khích nói:
"Bởi vì ta chỉ chiếm giữ thần kinh cánh tay phải của ngươi, nên chỉ có thể truyền lực lượng vào cánh tay phải. Nếu nguiơ muốn ta truyền lực lượng đến khắp cơ thể ngươi cũng được, chỉ cần ngươi cho ta ký sinh vào não ngươi là được.”
Tần Vũ nghe xong lập tức lắc đầu:
“Thôi bỏ đi.”
Có thứ gì đó ký sinh trong cánh tay cũng đã khiến Tần Vũ cảm thấy lạ lắm rồi, bộ não quan trọng như vậy, đương nhiên không thể để kẻ nào đụng tay vào đuược.
“Anh, ngươi mạnh quá!”
Tần Tiểu Vũ, Phùng Tử Kiệt đều chạy tới, trong mắt như có ngôi sao nhỏ đang bling bling.
Bạn cần đăng nhập để bình luận