Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 271 - Điên Rồi

Đối mặt với khí lực to lớn của quỷ tướng, Tần Vũ chẳng có ý nào là né tránh, trong mắt hắn toát ra một ngọn lửa, hai ngày nay thực lực của hắn tăng vọt, còn chưa gặp qua đối thủ nào như vậy, quỷ tướng này đến đúng là thời điểm tốt!
“Lên đi!”
Hai tay Tần Vũ cầm chắc huyền diễm, đối mặt với búa sắt lớn sắp nện xuống đầu, trường thương trong tay hắn như ác long gào rít, đâm thẳng ra!
“Điên…điên rồi!”
Thấy vậy trong đầu Kim Tắc Thiên chỉ có duy nhất một ý nghĩ Tần Vũ điên rồi, lấy trường thương chống lại búa sắt, ngay cả một người đàn ông liều lĩnh, không có ý thức chiến đấu cũng sẽ không bao giờ làm điều đó!
Trường thương của tần vũ hoàn toàn không có cửa so với búa sắt to bằng cái bánh xe trong tay quỷ tướng.
“Gầm!”
Quỷ tướng nhìn thấy hành động của Tần Vũ, khóe miệng hiện lên một nụ cười tàn ác, theo quan điểm của nó, đây chỉ đơn giản là một hành động liều lĩnh, nó phát ra một tiếng gầm ma quái, toàn bộ sức lực đều dồn vào búa sắt trong tay. Chiếc búa kia phát ra ánh sáng màu đỏ máu, dường như thể tích của nó bành chướng ra thêm vài lần!
Nhưng Tần Vũ không có vẻ nào là sợ hãi, hai mắt hắn lạnh như băng, hai tay cầm súng, lúc này tốc độ huyết diễm trong tay hắn dường như đột ngột trở nên nhanh hơn, giống như một tia sáng, gây ra sự ma sát dữ dội với không khí, ở trên đầu súng, một ngọn lửa màu tím toả ra!
“Ầm ầm!”
Ánh mắt của Kim Tắc Thiên chấn động, cuối cùng trường thương và búa sắt giao nhau, một tiếng động inh tai nhức óc vang vào màng nhĩ Kim Tắc Thiên, giống như tiếng sấm sét xuất hiện san bằng đất đai, khiến cho hai tai như muốn điếc!
“Xoạt xoạt!”
Ngọn lửa màu tím được bao quanh huyết diễm, giận dữ đâm vào cây búa mà quỷ tướng nện xuống, cảnh tượng dùng súng giết người như tưởng tượng của quỷ tướng đã không xảy ra, trái lại, một luồng sức mạnh đáng sợ được truyền vào Trong chiếc búa, chiếc búa không chịu nổi gánh nặng, nó phát nổ “bùm”, lực mạnh mẽ được truyền theo chiếc búa đến cánh tay của quỷ tướng, khiến hai cánh tay của nó nổ tung thành từng mảnh!
Kết quả như vậy không hề nằm ngoài dự tính của hắn, thực lực của Tần Vũ vốn đã vượt trội so với quỷ tướng, hơn nữa ngọn thương hắn vừa đâm ra cũng không hề đơn giản, toàn bộ sức mạnh của hắn đều dồn thành một điểm, tụ lại trên mũi thương, sức hủy diệt tăng lên gấp mấy lần, chỉ có người như Tần Vũ, tài thiện xạ gần như đạt tới trình độ cao thủ, mới có thể tung ra một đòn uy lực như vậy.
“Sao……sao có thể như vậy?”
Kim Tắc Thiên bị cảnh này doạ đến ngây người, ông ta cũng không nghĩ sẽ có cảnh như thế này xuất hiện, không những Tần Vũ không bị đập nát mà ngược lại khiến búa của quỷ vương vỡ vụn, hai cánh tay nổ tung, chuyện này nằm ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Kim TẮc Thiên biết Tần Vũ rất mạnh, bởi vì Bạch Tiểu Na và Địch Thiếu Phong, hai người mạnh nhất trong đám bọn họ ngang hàng với Tần Vũ hơn nữa bọ họ vô cùng kính nể hắn, điều này chứng tỏ Tần Vũ có năng lực không hề kém cạnh bọn họ, thậm chí là mạnh hơn!
Dù có mạnh hơn nhưng Kim Tắc Thiên không nghĩ Tần Vũ sẽ mạnh đến mức này, nhớ lại ngày hôm qua ông t suýt nữa đánh nhau với Tần Vũ, ông ta càng lạnh toát sống lưng, việc Tần Vũ giết ông ta cũng chẳng cần nhiều sức lực.
Kim Tắc Thiên vẫn không hết run sợ, ngay cả chính quỷ tướng cũng bị doạ sợ ngây người, nó không có phản ứng lại, mãi đến khi chạm phải ánh mắt lạnh như băng của Tần Vũ, nó đột nhiên giật mình, xoay người muốn bỏ chạy.

Sau khi tiến hóa đến cấp độ thứ hai, nó đã phát triển được một lượng trí tuệ nhất định, biết khi nào nên đánh khi nào nên trốn, hiện giờ đánh không lại Tần Vũ, vậy nó sẽ giết vài người, sau đó quay lại báo thù!
Nhưng mà sao Tần Vũ có thể để cho nó có cơ hội chạy trốn được?
Quỷ tướng vừa mới quay người, Tần Vũ đã xiên chéo trường thương ra ngoài, xuyên qua sau gáy nó.
Ngay lập tức hành động của quỷ tướng dừng lại, từ đầu nó chảy ra máu nhàn nhạt, sau đó cơ thể nó từ từ hoá thành khói xanh tan biến đi, mà trong đám khói xanh có một viên ngọc châu màu đỏ tươi lộc cộc rơi xuống đất.
“Đây là cái thứ gì thế?”
Trong long Tần Vũ nghi hoặc, hắn tiện tay nhặt viên ngọc châu đỏ lên kiểm tra.
Viên ngọc châu đỏ chạm vào tay rất lạnh lẽo, hơn nữa Tần Vũ cảm thấy được có một luồng khí mát mẻ bao vây toàn thân hắn, khiến tinh thần của hắn bị rung lên.
Ban nãy Tần Vũ giết chết rất nhiều quỷ khôi, mà cơ thể của chúng nó không có viên ngọc châu đỏ nào, Tần Vũ đoán chỉ có trong cơ thể loại quỷ tướng bậc hai mới ngưng tụ được, Tần Vũ cảm thấy vật phẩm này không phải vật bình thường, hẳn là có tác dụng không nhỏ, có thể bị hắn hấp thụ trực tiếp, nhưng chưa rõ vật này rốt cuộc có lợi ích gì khi sử dụng, Tần Vũ cũng không dám tuỳ tiện động vào, hắn thuận tay bỏ viên ngọc châu đỏ vào trong không gian nhẫn.
“Ngài…ngài Tần, đa tạ ngươi cứu ta một mạng.”
Lúc này Kim Tắc Thiên đi tới, cảm kích nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận