Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 342 - Không Biết Đã Gãy Mất Bao Nhiêu Cái

Hứa Đào rất hưởng thụ cái cảm giác này, trước khi tận thế đến hắn ta chỉ là một gã du côn du đãng mà thôi, nhưng sau khi tận thế ập tới hắn ta đã trở thành tiến hóa giả, còn nhanh chóng trở thành quân nhân, hắn ta lúc này là sự tồn tại không hề tầm thường trong mắt người bình thường, những người trước tận thế kia từng khinh thường hắn ta hiện giờ chỉ có thể sống cuộc sống đáng thường trong khu dân nghèo.
Thế nhưng Tần Vũ chỉ thản nhiên liếc mắt nhìn hắn ta một cái, ánh mắt đó như thể đang nhìn một thằng hề đang diễn trò.
“Thằng nhóc ngươi thật ngông cuồng, ta sẽ đánh gãy một tay của ngươi!”
Sắc mặt Hứa Đào trở nên lạnh lùng, quân nhân bình thường đương nhiên không dám tùy ý đánh nhau, nhưng hắn ta là tiến hóa giả, cho dù có đánh gãy một tay của Tần Vũ thì cũng chỉ bị ghi lỗi, bị khiển trách vài câu mà thôi.
Trên người Hứa Đào tỏa ra lớp hào quang màu vàng, lớp ánh sáng này cuối cùng ngưng tụ lại thành một chiến giáp lấp lánh kim quang bao bọc lấy thân thể của hắn ta, mà lúc này khí tức trên người Hứa Đào cũng trở nên mạnh mẽ vô cùng.
Tần Vũ có chút bất ngờ:
“Năng lực hệ khí cụ?”
Hứa Đào nhếch môi cười nói:
“Nhóc con, sợ rồi sao? Bây giờ ngươi quỳ xuống xin tha, gọi ta một tiếng anh Đào vẫn còn kịp đó.”
Năng lực của Hứa Đào là Kim lực giáp thuộc năng lực hệ khí cụ, sau khi kích phát ra sức mạnh của Kim lực giáp, toàn thân hắn ta đã được năng lượng của vòng bảo hộ kim sắc bảo vệ, đao thương bất xâm, hơn nữa nguồn sức mạnh trong cơ thể hắn ta cũng sẽ nâng cao lên gấp mấy lần, có thể nói đây là một năng lực rất đáng gờm.
“Ta sẽ không cho ngươi cơ hội để cầu xin tha thứ.”
Ánh mắt Tần Vũ sắc lạnh.
“Vậy ngươi quỳ xuống cho ta!”
Hứa Đào tức giận quát lên một tiếng, lúc này thân hình hắn ta lóe lên, đánh một quyền về phía Tần Vũ.
Thế nhưng…
“Ầm!”
Tần Vũ chợt lùi về sau một bước, sau đó đá chéo vào trên lồng ngực Hứa Đào, cú đá này của hắn nhanh vô cùng, ngay cả Hứa Đào cũng chẳng thấy rõ
“Cái gì?”
Hứa Đào hết sức kinh ngạc khi nhận ra vòng bảo hộ kim sắc mà hắn ta vẫn luôn kiêu ngạo lại không hề có sức cản lại cú đá kia của Tần Vũ, hắn ta trực tiếp bị đá thẳng vào người, cú đá đó còn in dấu trên ngực hắn ta.
Cơ thể Hứa Đào bay ngược ra ngoài, trong miệng hắn ta phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực cũng lõm xuống, xương cốt cũng không biết đã gãy mất bao nhiêu cái.

“Ui da!”
Cơ thể Hứa Đào bay tới đập vào trên người mấy tên đang vây xem, lập tức bốn năm tên bị hắn va vào ngã sầm xuống đất, ai nấy đều kêu lên thảm thiết.
Giờ phút này Hứa Đào đã hôn mê bất tỉnh, nhưng máu tươi trong miệng hắn ta vẫn trào ra không ngừng, nơi lồng ngực không biết đã gãy mất bao nhiêu cái xương, mà ngay cả Kim giáp trên người hắn ta cũng đều nứt toạc ra, gần như tiêu tan đi.
Mọi người hoảng sợ vô cùng, trong số mười mấy người họ thì Hứa Đào là mạnh nhất, nhưng Tần Vũ đánh bại hắn ta cứ đơn giản như đang chơi đùa vậy, rốt cuộc Tần Vũ này mạnh đến mức nào đây? Chẳng lẽ hắn là tiến hóa giả cấp hai?
Sau khi giải quyết Hứa Đào xong, Tần Vũ cũng chẳng muốn để ý đến những người khác, hôm này vì ngoài ý muốn biết được Tần Tiểu Vũ mắc phải lam bệnh, tâm trạng của hắn vốn đã không tốt, tên Hứa Đào này va phải họng súng cũng coi như là hắn ta xui xẻo, nhưng hắn ra tay cũng có chừng mực, Hứa Đào là tiến hóa giả chắc chắn chưa đến nỗi nào, nhưng cũng sẽ phải nằm vài ngày trong bệnh viện.
Tần Vũ trải giường đệm xong xuôi, sau đó mới cầm lấy quân phục đi vào trong phòng tắm, tắm rửa sạch sẽ thay quần áo xong, Tần Vũ nhìn mình ở trong gương, thiếu niên trong gương khoảng tầm 18 - 19 tuổi, nhưng trên mặt đã không nhìn ra chút non nớt nào, trên người khoác quân trang, khí chất thực sự bất phàm.
Tần Vũ đi ra ngoài, nhưng không thấy người nào bên trong phòng ký túc xá nữa, có lẽ họ đã đưa tên Hứa Đào kia đến bệnh viện rồi.
Việc đánh bị thương Hứa Đào chắc chắn sẽ có hậu quả không tốt, nhưng điều này cũng không nằm trong suy nghĩ của Tần Vũ, tùy ý chính là quyền lợi của cường giả.
“Anh trai!”
Tần Vũ đi xuống lần, chưa được bao lâu đã có một thiếu nữ chạy tới, người đó đương nhiên chính là Tần Tiểu Vũ.
Lúc này Tần Tiểu Vũ mặc bộ quân phục rằn ri, dưới chân là đôi giày da tác chiến hiệu 07, mái tóc dài được buộc đuôi ngựa thả sau lưng, trông cô vừa dịu dàng vừa hiên ngang mạnh mẽ.
Lúc thấy bóng dáng Tần Vũ thẳng tắp mặc quân phục đứng đó, trong mắt Tần Tiểu Vũ toát ra đầy những ngôi sao nhỏ, cô ngạc nhiên hô lên:
“Anh trai, nhìn dáng vẻ ngươi mặc quân phục thế này đẹp trai quá đi!”
Quả thực là vậy, quân phục vốn là thứ cộng điểm rất nhiều cho đàn ông, Tần Vũ vốn đã sở hữu khuôn mặt thanh tú, tuy rằng vóc dáng không phải tạng người cao lớn cường tráng nhưng trông hắn cũng rắn rỏi thẳng tắp, hơn nữa lại được phối hợp cùng với khí chất lạnh lùng thực sự rất thu hút người khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận