Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 169 - Bất Khả Chiến Bại

“Còn không dừng tay chúng ta sẽ nổ súng!”
Những người lính gần Tần Vũ quát lớn, nếu không phải không hiểu đã xảy ra chuyện gì, cộng thêm thực lực Tần Vũ thể hiện tối qua, bọn họ đã ra tay từ lâu. Tần Vũ không để ý, thương sau nhanh hơn thương trước, mà càng lúc càng nhiều người cảm thấy có chỗ nào đó không ổn, Tần Tiểu Vũ nghi ngờ lên tiếng:
“Cao Kiêu này sao thế? Tại sao lại...yếu như vậy?”
Đúng vậy, Cao Kiêu này quá yếu, đối mặt với mũi thương của Tần Vũ chỉ biết chật vật trốn chạy, không hề có ý định đánh trả. Tối qua Tần Tiểu Vũ đã thấy thực lực của Cao Kiêu, hắn là tiến hóa giả cấp hai, cũng là người đứng đầu trong mười đại chiến thần của thành phố Thịnh Cảnh, dù thực lực không bằng Tần Vũ cũng chẳng thể bị đánh đến mức không có sức đánh trả.
“Tại sao trưởng quan Cao lại không phản kích?”
Những người lính bắt đầu nghi ngờ, vì Cao Kiêu trước mặt thật sự quá yếu. Trong quân đội thành phố Cao Thịnh tất nhiên ai cũng biết tên tuổi của Cao Kiêu, Cao Kiêu trước mắt chật vật hoàn toàn không phải chiến thần lạnh lùng, bất khả chiến bại trong ấn tượng của họ.
“Khẹc khẹc khẹc!”
Cao Kiêu dường như bị ép đến mức nóng nảy, phát ra tiếng kêu khẹc khẹc kỳ lạ, sau đó đã xảy ra chuyện khiến mọi người ngạc nhiên. Cao Kiêu thay đổi nhanh chóng, trên người hắn mọc lông dài màu nâu, thân hình còng xuống, hai tay biến thành móng vuốt với những chiếc vuốt sắc nhọn. Chỉ trong thoáng chốc mà Cao Kiêu đã hoàn toàn biến thành quái vật xấu xí.
“Đây là...khỉ ư?”
Mọi người kinh ngạc, đúng vậy, thứ trước mắt hoàn toàn không phải Cao Kiêu mà là một con khỉ. Tất cả mọi người đều hiểu rõ, con khỉ này biến thành Cao Kiêu muốn lẻn vào trong đội ngũ, nếu không phải Tần Vũ ra tay, con khỉ này hoàn toàn không để lộ sơ hở.
“Khẹc!”
Con khỉ trở lại nguyên hình nhe răng trợn mắt, mặt khỉ giăng đầy vẻ dữ tợn, nhào về phía Tần Vũ như ảo ảnh, đôi vuốt sắc muốn đâm vào hai mắt Tần Vũ.
“Xùy!”
Tần Vũ lùi về sau một bước, xích viêm hóa thành ánh lửa, tốc độ nhanh đến mức khó tin, xuyên thủng ngực con khỉ kia. Sau đó cánh tay xoay một vòng, đập mạnh nó xuống đất, mặt đất nứt ra, con khỉ này tắt thở ngay tại chỗ. Tần Vũ thu lại trường thương, xích viêm hơi lóe sáng do đã hấp thu tinh hoa huyết dịch của con khỉ kia, chỉ cần hấp thu đủ máu, xích viêm sẽ trở nên mạnh hơn. Thu trường thương lại, Tần Vũ tiện tay bắn ra một luồng lửa tím thiêu xác của nó, sau đó lấy tinh thể tỏa sáng lấp lánh từ đống tro tàn, chính là một viên đá tiến hóa. Không cần phải nói, con khỉ này rõ ràng là dị thú, dị năng của nó là biến hóa, biến thành dáng vẻ của Cao Kiêu định lẻn vào trong đội ngũ, nhưng Tần Vũ vừa nhìn đã nhận ra nó ngay. Con khỉ này biến hóa rất giống Cao Kiêu, nhưng cũng chỉ là vẻ ngoài thôi, khí chất của nó hoàn toàn khác biệt với Cao Kiêu, cộng thêm cảm ứng tinh thần yếu ớt của Tần Vũ nên hắn dễ dàng nhìn thấu sự biến hóa của nó. Thực ra trên cổ Tần Vũ có đeo dây chuyền tà nhãn, là một trong ba bảo vật mà ban đầu Tần Vũ lấy được ở nơi huấn luyện chiến thần, cao đến cấp D, có năng lực nhìn thấu ngụy trang nhưng Tần Vũ cũng chẳng cần dùng đến. Con khỉ này chỉ là dị thú cấp một với thể chất cấp mười mà thôi, một thương của Tần Vũ đã đủ lấy mạng nó. Sở dĩ đấu lâu như vậy là để ép nó hiện hình, như vậy hắn đỡ phải giải thích một phen.

“Cao Kiêu đâu? Hắn sẽ không có chuyện gì chứ?”
Dương Cảnh Lăng có chút lo lắng.
Sự thật chứng minh sự lo lắng của hắn ta là vô ích, không lâu sau đó Cao Kiêu đã đuổi kịp đội ngũ, trong tay hắn ta vẫn ôm một con khỉ giống hệt với con khỉ trước đó, hắn trầm giọng nói với Lý Nguy:
“Vừa rồi chính là gia hỏa này kêu la quái dị ở phía xa, chạy cũng rất nhanh đấy.”
Thì ra tổng cộng có hai con khỉ dị thú, một con trong đó phát ra tiếng kêu dụ Cao Kiêu đi, còn con khỉ còn lại lập tức biến thành dáng vẻ của Cao Kiêu trà trộn vào trong đội ngũ, không thể không nói những dị thú này thật sự có chút ý đồ xấu.
“Ừm, tiếp tục đi thôi." Lý Nguy khẽ gật đầu.
Đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước, mà Tần Vũ trở về trên lưng Hỏa Giáp Trùng cường hóa và sao chép, hiệu quả của viên đá tiến hóa này trong nháy mắt tăng lên gấp bốn lần, Tần Vũ giao hai viên đá tiến hóa tác dụng gấp đôi này cho Đạo Diệc, nói:
“Ăn nó đi.”
“Cái này…”
Đạo Diệc kinh ngạc, vội vàng muốn từ chối, hắn ta cũng đã biết đây là cái gì, đá tiến hóa có thể khiến người ta mạnh lên, tuyệt đối là một trong những vật phẩm trân quý nhất trong tận thế.
Tần Tiểu Vũ cười nói:
“Tiểu đạo sĩ, ăn đi, năng lực của ngươi khá tốt, tăng cường rồi nhất định có thể chế tạo ra càng nhiều bùa chú lợi hại hơn.”
“Ừm, vậy thì cảm ơn nhé!”
Đạo Diệc gật đầu, cuối cùng cũng đồng ý. Trong lòng hắn ta thề rằng nhất định phải tạo ta một số bùa chú có ích cho hai người Tần Vũ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận