Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 398 - Khoảng Cách Gần

Tần Vũ phát hiện, chênh lệch về sức mạnh giữa mình và Tu La đang thu nhỏ lại, Tu La thậm chí có khuynh hướng áp đảo hắn, không cần phải nói là lãnh địa giết chóc của người này đang trộm sức mạnh của hắn đưa vào người Tu La, bên giảm bên tăng, sức mạnh của Tu La càng ngày càng mạnh, hắn thì càng ngày càng yếu, không thể không nói đây là một dị năng vô cùng đáng ghét, có thể bất tri bất giác suy yếu đối thủ tăng sức mạnh cho mình, nếu như không phải Tần Vũ gần như đạt tới cảnh giới tông sư, đối với từng phần sức mạnh của bản thân đều nắm chính xác trong tay, có thể sẽ không nhận ra được điểm này.
"Hừ!"
Tần Vũ hừ lạnh một tiếng, hai tay tỏa ra ánh sáng vàng nhạt, sức mạnh của hắn bỗng tăng lên một đoạn, trường thương càn quét, ép Tu La lui lại mấy bước.
"Keng keng keng!"
Tần Vũ đâm thẳng cây trường thương, càn quét, giận dữ đâm, Tu La nhất thời cảm giác được một cảm giác dời sông lấp biển bao phủ hắn, nhất là sức mạnh của Tần Vũ tăng thêm một khoảng, hoàn toàn vượt qua hắn, mỗi một lần va chạm khiến hai tay Tu La đau nhức, tê dại.
Liên tiếp chặn ba lần thương của Tần Vũ, khoảng giữa ngón tay trỏ và ngón tay cái của Tu Lan bị xé rách.
Nếu là người thường bị áp chế như vậy có thể đã thua rồi, nhưng Tu La không phải người thường, sương mù màu đỏ bên ngoài cơ thể hắn nhốn nháo, như có sinh mệnh vậy ngọ nguậy đến vết thương bị đánh rách trên bàn tay hắn, chỉ chưa tới một giây, vết thương kia hoàn toàn khép lại.
"Ở trong lãnh địa hắn vẫn có thể nhanh chóng chữa trị bản thân?"
Tần Vũ hơi kinh ngạc.
Đúng là như vậy, lãnh địa giết chóc của Tu La có vài đặc điểm, ở trong lãnh địa giết chóc, cơ thể ở trong đó sẽ bị rút sức mạnh, càng nhiều người thì sức mạnh hắn rút được càng lớn, nhưng trong lãnh địa chỉ có Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ và Tu La. Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ dị năng hai người đều đã cấp ba, cho nên Tu La muốn rút được sức mạnh của họ nhất định phải có khoảng cách gần, không thể dùng trực tiếp lãnh địa giết chóc để rút.
Nhưng ở trong lãnh địa, Tu La có thể mượn sức mạnh tích trữ trong lãnh địa cho bản thân, nói không khoa trương chút nào, chỉ cần bản thân hắn ở trong lãnh địa, hắn không có vết thương trí mạng nào, vậy thì dường như đã tương đương với có thân thể bất tử, chỉ cần chịu không phải vết thương trí mạng, có thể trong thời gian ngắn phục hồi.

Tất cả những thứ này khiến Tu La trở nên vô cùng đáng sợ, càng đánh cùng hắn lâu, khả năng bị thua càng lớn.
Tần Vũ cũng phát hiện điểm này, hắn trong mắt có lóe lên ánh sáng lạnh, Tu La có vẻ có khả năng tự chữa lành, lúc nào cũng có thể giữ bản thân ở trạng thái tốt nhất, cho nên mặc dù Tần Vũ chiếm thế thượng phong, đánh Tu La hai cánh tay tê dại, thịt bị thương, nhưng không đến một giây hắn có thể dùng năng lực tích trữ của lãnh địa giết chóc để khôi phục phần bị tổn thương, Tần Vũ muốn đánh bại hắn bằng một đòn mạnh là vô cùng khó.
"Vậy thì giết chết ngươi luôn!"
Tần Vũ biết, đối mặt với Tu La không thể nương tay, nếu không thời gian kéo dài càng lâu càng bất lợi cho hắn.
"Keng!"
Công kích của Tần Vũ trở nên tàn bạo hơn, trường thương của hắn không chiêu nào rời khỏi chỗ hiểm trên ngưuòi Tu La, cổ họng, tim, mắt, nếu những bộ phận này bị thương, năng lực chữa lành của Tu La sẽ không kịp sử dụng.
Tu La cảm nhận rõ ràng áp lực lớn dần lên, thương pháp của Tần Vũ quá mức bá đạo, lại có sức mạnh đè ép hắn, trong tình huống này Tu La chỉ có sức để phòng thủ.
Nhưng trong mắt Tu La không sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu bay lên, hắn tin rằng người chiến thắng cuối cùng sẽ là mình, lãnh địa của hắn không sợ nhất chính là kiểu chiến đấu này, lấy yếu thắng mạnh đối với hắn mà nói cũng là chuyện bình thường như cơm bữa!
"Xoẹt!"
Tần Vũ đâm một nhát thương về phía mắt trái của Tu La, Tu La nghiêng đầu né tránh đồng thời lấy chiến đao trong tay đỡ lấy trường thương của Tần Vũ, như muốn đẩy ra, nhưng chợt, Tu La chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng một trận, loại cảm giác này như đột nhiên tới, như có thể chết người vậy, mặc dù một lúc sau cả người Tu La máu tuôn ra, lập tức tỉnh táo lại, nhưng động tác của hắn cũng vì vậy mà chậm một nhịp, trường thương của Tần Vũ đích lướt qua gò má Tu La.
Mặc dù mủi thương không chạm thẳng vào hắn được, nhưng trên trường thương mang theo ngọn lửa màu tím lại có một luồng lửa bắn vào trên mặt Tu La.
Tu La nhất thời cảm giác gò má đau nhức, mặc dù một lát sau sương đỏ bao phủ trên người hắn đã khiến ngọn lửa kia dập tắt, nhưng trên mặt hắn có một miếng da nhỏ bị đốt cuộn lên.
"Mới vừa rồi... Là chuyện gì xảy ra?"
Tu La mồ hôi lạnh đầm đìa, mặc dù dưới sức mạnh của lãnh địa, vết thương ở gò má hắn rất nhanh liền khôi phục như lúc ban đầu, nhưng hắn bị tình huống vừa rồi dọa cho đổ mồ hôi lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận