Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 74 - Đánh Không Lại Tần Vũ

Thật ra trong lịch sử nhân loại còn có rất nhiều nhân vật như Bạch Thiên Hào, nếu có thể trưởng thành thì tuyệt đối không kém bất luận kẻ nào. Nhưng chỉ tiếc chưa thành đã chết, chỉ có thể nói đều do mệnh số cả.
Sau khi hỏa táng Bạch Thiên Hào, Tần Vũ lại dời mắt về phía Tiểu Hắc rồi nói với Bạch Tiểu Na:
“Bảo nó đánh với ta đi.”
Lời này làm Bạch Tiểu Na kinh ngạc, nhưng rồi cô lại lắc đầu nói.
“Không nên, Tiểu Hắc rất mạnh.”
“Ta biết, bảo nó không cần nương tay, cứ đánh hết sức.”
Chiến ý trong mắt Tần Vũ bốc lên, cho dù nguyên nhân xuất phát từ việc muốn hiểu rõ thực lực của tử thần hay là chỉ muốn thăm dò tên này rốt cuộc là thứ gì thì Tần Vũ đều cảm thấy hắn chắc chắn phải đánh với nó.
“Cũng được, nhưng nhớ có chừng mực.”
Bạch Tiểu Na do dự một thoáng rồi đánh gật đầu.
Nhưng không ngờ lúc này Tiểu Hắc lại nói:
“Boss, ta không đánh lại hắn.”
"Đánh không lại?"
Bạch Tiểu Na lần này ngạc nhiên thật, cô tất nhiên là biết Tần Vũ không phải người bình thường, người bình thường nào lại có khả năng biến ra lửa chứ. Nhưng đồng thời cô cũng biết rõ Tiểu Hắc rất mạnh, nhưng bây giờ Tiểu Hắc lại nói nó đánh không lại Tần Vũ?
Giọng của Tiểu Hắc rất thấp, nhưng nghe ra lại rất tự tin.
“Boss, ta vừa mới sinh ra, vẫn còn chưa đủ mạnh. Cho ta thời gian, ta nhất định sẽ mạnh hơn hắn!”
Bạch Tiểu Na thu lại sự kinh ngạc trong lòng, cô gật đầu, sau đó nói với Tần Vũ.
“Thật xin lỗi, Tiểu Hắc không muốn đánh với ngươi."
Tần Vũ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, thật không ngờ tử thần trong truyền thuyết cũng biết sợ. Nếu đặt chuyện này ở đời sau thì hắn phỏng chừng sẽ bị người ta cười chết.

Bạch Tiểu Na vào phòng tìm một cái bình hoa rồi bỏ tro cốt của Bạch Thiên Hào vào đó.
Tần Vũ nghe Tiểu Hắc không muốn đánh với hắn thì cũng không cưỡng cầu, hắn nhìn Bạch Tiểu Na rồi hỏi.
"Sau này ngươi có tính toán gì?"
Bạch Tiểu Na lắc đầu:
“Không biết, có lẽ là đi vòng quanh thế giới. Đây là nguyện vọng trước kia của ông nội ta, hắn luôn muốn dẫn ta đi du lịch khắp nơi, nhưng ta lại không muốn đi chung với hắn. Mà bây giờ…”
Tần Vũ có chút sững sờ, hắn không nghĩ tới nguyện vọng của Bạch Tiểu Na lại đơn giản như vậy. Tử thần ở kiếp trước du đãng khắp nơi, cô độc một mình, có người nói cô đang đi luyện tập, lại có người bảo cô đang tìm kiếm một bảo vật nào đó, chỉ cần chiếm được là có thể đạt tới sự tiến hoá vô hạn, lại có người nói cô đang vì nhân loại mà đi khắp nơi chém giết dị tộc, dị thú, xác sống… Tần Vũ cũng là một trong số những người nghĩ như vậy, chứ chẳng ai có thể nghĩ rằng cô ấy đơn giản chỉ là đang đi du lịch mà thôi.
Còn về phần những dị thú, dị tộc mạnh mẽ và xác sống lưu động đã chết trong tay cô, có lẽ chỉ vì chúng nó ngăn cản con đường du lịch của cô mà thôi. Những gì cô ấy làm chỉ là đang muốn hoàn thành di nguyện của ông nội đã chết của mình.
Tần Vũ mặc dù bị kết quả này làm chấn động, nhưng hắn vẫn lập tức nói:
“Đửng đi, ở lại bên cạnh ta..."
Lời còn chưa dứt, một bàn tay nhỏ bé đã dùng sức véo phần thịt mềm bên hông hắn. Trên khuôn mặt vốn lạnh nhạt của Bạch Tiểu Na cũng bất chợt có thêm vài tia khác thường, hiển nhiên nhớ tới chuyện đêm đó Tần Vũ tuỳ tiện sờ mó người của mình…
Tần Vũ ho khan:
"Ý của ta là bên ngoài quá nguy hiểm, ngươi có thể đi theo ta… và Tiểu Vũ. Đợi khi chúng ta mạnh mẽ rồi thì có thể cùng nhau đi khắp thế giới.”
“Hơn nữa ta có thể cam đoan chỉ cần ngươi đi theo ta thì ngươi sẽ trở nên mạnh hơn, trở thành cánh tay phải của ta, chúng ta sẽ trở thành những tồn tại mạnh mẽ như thần khiến bất kỳ sinh vật nào trong tận thế cũng phải kinh sợ!”
Tần Vũ nói đến đây thì chợt trở nên kích động, nguyện vọng của hắn rất đơn giản, chính là trở thành kẻ mạnh nhất có thể thống trị vận mệnh của chính mình. Nếu có tử thần gia nhập thì hắn tin mình lại cách mục tiêu gần thêm một bước.
“Đúng vậy, ở lại đi, ta và anh trai sẽ bảo vệ ngươi.”
Tần Tiểu Vũ cũng nói đỡ. Thật ra chính cô cũng muốn Bạch Tiểu Na ở lại, vì cô cảm thấy ông nội của Bạch Tiểu Na vừa chết, nếu bỏ mặc cô ấy một mình đối mặt với thế giới nguy hiểm này thì cũng quá tàn khốc.
“Ta có thể bảo vệ boss.”
Tiểu Hắc lúc này lại nói xen vào.
Tần Vũ mặc kệ nó, chỉ chăm chăm nhìn Bạch Tiểu Na chờ quyết định của nàng.
Bạch Tiểu Na lắc đầu:
"Thực xin lỗi."
Nói xong cô liền muốn đi, gọn gàng dứt khoát. Sau khi Bạch Thiên Hào chết thì cô không còn người thân nữa, cô tự nhận mình không đối xử tệ với Trương Phong, nhưng Trương Phong lại làm ra chuyện như vậy. Hiện tại Bạch Tiểu Na không muốn có liên quan đến bất luận kẻ nào nữa. Lần này, sau khi gặp phải đả kích cực lớn, Bạch Tiểu Na như biến thành một con người khác.
"Ngươi cứ định đi như vậy sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận