Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 136 - Bản Thể Mạnh Đến Mức Nào

Người thanh niên lưu luyến thu ánh mắt lại, lúc này mới cúi chào hai anh em Tần Vũ, hắn cười nói:
“Tiểu đạo là Đạo Diệc, hai vị thí chủ xưng hô thế nào?”
“Ta tên là Tần Tiểu Vũ, đây là Tần Vũ anh trai của ta.”
Tần Tiểu Vũ lên tiếng giới thiệu, sau đó cô còn hỏi với vẻ vô cùng tò mò:
“Chẳng lẽ ngươi là Tu chân giả ở ẩn sao? Còn biết vẽ bùa niệm chú à?”
Dáng vẻ tò mò đó của cô trông vô cùng đáng yêu, điều này làm cho Đạo Diệc chưa được nhìn thấy sự đời bỗng chốc đỏ mặt, hắn ho khan vài tiếng rồi nói:
“Ta không phải là Tu chân giả, ta chỉ là một người tu đạo, từ nhỏ đi theo sư phụ học tập bói toán đoán mệnh, điển tịch đạo giáo, còn về Khốn ma chú ta dùng vừa nãy cũng chỉ là thứ gần đây ta mới học được mà thôi.”
“Phịch!”
Lúc này Tần Vũ đã có vẻ yếu ớt ngồi xuống đất, sắc mặt hắn tái nhợt đi, Tần Tiểu Vũ thấy vậy liền vội vàng ngồi xổm xuống cởi áo ra giúp Tần Vũ, bên trên bả vai là một vết thương chạy thẳng xuống bụng, máu tươi không ngừng chảy ra, với năng lực tự chữa lành cấp ba nhưng Tần Vũ cũng không thể khiến cho miệng vết thương này tự động lành lại.
Mà trên cổ tay trái của Tần Vũ gần như đều bị ngón tay của Tuyết Lệ Ti đâm thủng, bốn lỗ thủng không ngừng chảy máu, Tần Vũ cảm thấy cánh tay này của hắn đã hoàn toàn mất đi cảm giác.
Tuyết Lệ Ti này thực sự rất mạnh, thực ra ở tàn ảnh vừa nãy về tốc độ và thực lực cũng nằm trong phạm vi cấp hai, nhưng kỹ năng chiến đấu của cô ta đã rất cao siêu, có trình độ cấp 2A cũng không kém hơn Tần Vũ bao nhiêu, hơn nữa những vết thương mà cô ta gây ra đều khó lành, đồng thời còn khiến người bị thương dần dần mất đi năng lực phản kháng.
Nhưng đây chỉ là tàn ảnh của Tuyết Lệ Ti mà thôi, không bằng một phần trăm ngàn sức mạnh bản thể của cô ta, thực sự rất khó để tưởng tượng đến bản thể của cô ta rốt cuộc mạnh đến mức độ nào.
“Nên...nên làm sao bây giờ đây…”
Các vết thương trên người Tần Vũ không ngừng chảy máu, Tần Tiểu Vũ lo lắng đến độ sắp khóc đến nơi, nhưng vẫn không có cách nào.
“Khụ..khụ...chỗ ta có bùa trị thương, thử xem có hiệu quả hay không.”
Lúc này người thanh niên đạo sĩ đi tới nói.
“Được, vậy ta cảm ơn ngươi nhé!”
Tần Tiểu Vũ nghe vậy thì hai mắt liền sáng lên, cô cũng đã được nhìn thấy sự thần kỳ khi dùng bùa chú của Đạo Diệc.
Đạo Diệc lấy ra năm tấm bùa từ trong tay áo, chỉ là hào quang mà loại bùa này tỏa ra có màu xanh nước biển ngập tràn khí tức sinh mạng, hắn nhẹ nhàng vung tay lên, tấm bùa này đã hóa thành lưu quang màu xanh biển bao phủ khắp những vết thương trên tay và trên người Tần Vũ, trong mắt Tần Vũ lóe lên ánh sáng kỳ dị, hắn cũng không né tránh.
Lưu quang màu xanh biển này chảy vào trong miệng vết thương trên cơ thể Tần Vũ, hắn cảm thấy có một luồng cảm giác mát lạnh vô cùng thoải mái lan ra khắp toàn thân, hắn nhận ra những vết thương vốn đang chảy máu không ngừng đã dần dần ngừng rỉ máu.
Sau khi lực lượng trong tấm bùa đã tiêu hao hết, miệng vết thương trên người Tần Vũ đã không còn chảy máu nữa, mặc dù vết thương vẫn còn đó, nhưng với năng lực phục hồi cấp ba, chỉ cần nửa ngày là có thể khỏi hẳn.
“Cảm ơn ngươi.”
Tần Vũ gật đầu với Đạo Diệc, nếu như vừa rồi không nhờ có người tên Đạo Diệc này đột ngột xuất hiện, bọn họ đã thật sự gặp phải phiền phức lớn.
Đạo Diệc nghiêm mặt nói:
“Trừ quân tàn bạo, giúp đỡ người yếu là bổn phận của người tu đạo chúng ta, ngươi không cần phải cảm ơn ta, đây là việc ta nên làm.”
“Hi hi, tiểu đạo sĩ, ngươi nói chuyện nghe thú vị thật đó.”
Tần Tiểu Vũ thấy Tần Vũ không sao rồi, tâm trạng của cô cũng đã tốt hơn, cô cảm thấy Đạo Diệc này vô cùng thú vị.
“Ớ...ha ha!”
Lúc này Đạo Diệc nghe vậy nhất thời có chút lúng túng, Tần Vũ thấy thế cũng cạn lời, tên Đạo Diệc này dường như ở trước mặt cô gái xinh đẹp là sẽ trở nên căng thẳng cực độ, có lẽ hắn chỉ mới bước vào đời.
“Trước mắt chúng ta cần phải rời khỏi nơi này đã.”
Tần Vũ đứng dậy, nói.
Ba người cùng nhau đi xuống lầu, dọc đường đi còn bị Tần Tiểu Vũ tra hỏi, Đạo Diệc hết sức căng thẳng kể ra hết toàn bộ nội tình của mình.
Thì ra Đạo Diệc là một cô nhi được một lão đạo sĩ nuôi dưỡng, từ nhỏ đi theo lão đạo sĩ tu đạo, đương nhiên cũng không phải các loại pháp thuật gì đó, mà là một số điển tích đạo gia như chu dịch, bát quái,...trước đó không lâu cũng chính là lúc tận thế mới bắt đầu, lão đạo sĩ đã qua đời, Đạo Diệc hết sức đau lòng nên đã tận hiếu chịu tang cho lão đạo sĩ.
Thế nhưng điều khiến Đạo Diệc không ngờ tới chính là lão đạo sĩ đột ngột từ trong quan tài ngồi dậy, hơn nữa còn tập kích hắn, Đạo Diệc giật mình sợ hãi, trong thời khắc sinh tử không biết sức lực đến từ đầu mà hắn đã tóm lấy một con dao dùng để gọt hoa quả đâm xuyên qua đầu lão đạo sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận