Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 104 - Tha Cho Các Ngươi Một Mạng

“Rắc!”
Tần Vũ trở tay vung lên, tiếng xương cốt cọ xát vang lên, người đàn ông kia đau đến quỳ rạp xuống đất, hắn ta cảm giác cánh tay của hắn ta đã đau đến mất đi tri giác rồi.
“Cái gì?”
Bốn người còn lại đều sợ hãi hết hồn, họ biết rõ thực lực của người đàn ông này chẳng yếu chút nào, nhưng không ngờ lại bị Tần Vũ chế phục trong nháy mắt, hơn nữa còn bị bẻ gãy một cánh tay, họ biết rõ, lần này có lẽ gặp phiền phức lớn rồi.
“Phiền người anh em dừng tay, Tiểu Tôn không biết điều, xin ngươi tha cho hắn ta một mạng!”
Người đàn ông trung niên lớn tuổi nhất trong số bốn người vội nói, hắn ta khoảng trên dưới ba mươi tuổi, toàn thân tràn ngập cảm giác tục tằng hung hãn, tuyệt đối không phải người bình thường.
Tần Vũ không nói gì, lại mạnh tay hơn, làm cho tên đàn ông kia lập tức kêu rên thảm thiết, trán toát đầy mồ hôi hột.
Tần Tiểu Vũ lẩm bẩm nói:
“Đáng đời, tự rước khổ vào người!”
Cô hiểu rất rõ tính cách của Tần Vũ, nếu đối phương không chủ động trêu chọc Tần Vũ thì Tần Vũ cũng không rảnh rỗi đột nhiên đánh nhau với họ, mà người đàn ông kia lại chủ động ra tay với Tần Vũ chính là tự tìm đường chết.
“Ui da, người anh em, chuyện gì cũng phải từ từ!”
Thấy cảnh này, người đàn ông trung niên kia vội nói.
Lúc này Tần Vũ mới hừ lạnh nói:
“Tha cho các ngươi một mạng cũng được thôi, bây giờ ta hỏi các ngươi trả lời, nếu dám giấu diếm thì tất cả các ngươi đều phải chết!”
Một luồng khí tức đáng sợ bùng nổ ra bên ngoài, làm cho mấy người đám đàn ông trung niên kia đều giật mình, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bởi vì họ đã nhận ra, Tần Vũ là tiến hỏa giả mạnh hơn họ rất nhiều!
Người đàn ông trung niên vội nói:
“Ngươi hỏi đi, ta biết gì sẽ nói hết!”
Người đàn ông trung niên kia biết rõ loại người gì có thể trêu chọc, người nào lại không thể chọc, chỉ từ việc Tần Vũ có thể không thèm để ý đến dị năng của người đàn ông kia, nhẹ nhàng khống chế hắn ta lúc nãy thì đã có thể nhận ra Tần Vũ là một tiến hóa giả cực mạnh! Thậm chí có thể sánh vai với mấy tên chiến thần mà họ tập trung bồi dưỡng!
Ba người còn lại đứng sau lưng người đàn ông trung niên, toàn thân căng chặt, giống như gặp phải kẻ địch cực mạnh, Tần Vũ lại không thèm nhìn họ cái nào, chỉ nói với người đàn ông trung niên kia:
“Ngươi tên gì? Các ngươi là ai?”
Người đàn ông trung niên kia nói:
“Ta tên là Lưu Nham, mấy người này tên là...”
“Ta không có hứng thú biết họ là ai.”
Tần Vũ ngắt lời nói.
Người đàn ông trung niên tên Lưu Nham kia có chút xấu hổ, ba người khác cũng lộ ra vẻ mặt khó coi, họ có thân phận như thế nào chứ? Vậy mà lại bị một thằng nhóc ranh khinh thường! Nếu không phải kiêng dè thực lực của đối phương, họ chắc chắn đã ra tay rồi.
Lưu Nham tiếp tục nói:
“Chúng ta là người thuộc quân đội thành phố Thịnh Cảnh.”
“Quả nhiên.”
Tần Vũ nói thầm trong lòng, thật ra ngay từ lúc bắt đầu hắn đã cảm thấy trên cơ thể của người này có cảm giác hung hãn rất riêng chỉ thuộc về quân nhân, sau khi được đối phương đích thân chứng thực rồi hắn mới hoàn toàn xác nhận.
Trên mặt Tần Vũ không lộ ra bất cứ biểu tình khác nào, hắn tiếp tục hỏi:
“Các ngươi làm gì ở trong đó? Tình hình cụ thể bên trong là gì? Ta nhắc lại lần nữa, đừng nói dối, nếu không các ngươi tự gánh lấy hậu quả.”
Trong mắt Tần Vũ lộ ra chút ánh sáng lạnh nhạt, hắn biết nhiều hơn tên Lưu Nham này, cho nên nếu đối phương nói dối thì lập tức có thể phán đoán ra được, đến lúc đó hắn cũng sẽ không hề nương tay.
Lưu Nham do dự một lúc lâu, hắn ta mới cắn răng nói:
“Trong kia là một chỗ cực kỳ thần kỳ, giống như một không gian dị thường vậy, sau khi chúng ta đi vào trong đó sẽ nhận được các cửa ải kiểm tra, sau đó nếu vượt cửa ải thất bại là tất cả chúng ta sẽ bị đưa ra ngoài, hơn nữa mỗi người chỉ có thể tiếp nhận bài kiểm tra một lần, thất bại thì sẽ không có cơ hội lần thứ hai.”
Tần Vũ chậm rãi gật đầu, hắn nhận ra tên Lưu Nham này thật sự không nói dối, cũng nhờ thế hắn có thể phán đoán ra có lẽ di tích này không có nguy hiểm gì, thất bại cũng sẽ không chết, cho nên không cần phải lo lắng gì hết, có điều chỉ có một cơ hội vượt cửa ải duy nhất, điều này cũng có nghĩa cần phải thông quan trong một lần!
Tần Vũ lạnh nhạt nhìn thoáng qua người thanh niên trẻ tuổi bị hắn bẻ trật khớp cánh tay và đang bị hắn đè nửa quỳ dưới đất, lạnh lùng nói:
“May mà ngươi có được một cấp trên tốt, sau này để ý chút, nếu không gặp được người khó tính táo bạo thì sẽ không phải chỉ là bị bẻ gãy một cánh tay đơn giản thế này đâu.”
Nói xong, Tần Vũ buông lỏng tay ra, không hề khách khí đá vào mặt hắn ta, đá bay hắn ta ra ngoài, Lưu Nham vội bước lên đón nhận người thanh niên kia, lúc này thanh niên kia đã ngất đi.
Đây còn là vì Tần Vũ phát hiện ra di tích, tâm trạng khá vui vẻ nên đã nhẹ tay, nếu không thì lúc nãy thanh niên kia chủ động đánh hắn trước, hơn nữa còn không hề nương tay, Tần Vũ đã lấy mạng hắn ta luôn rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận