Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 296 - Vong Mục

Trong đội ngũ không ngừng có người hi sinh, nhưng điều đó cũng không làm chậm tốc độ tiến lên.
Bên kia, bọn người Minh Linh cũng là đang di chuyển nhanh chóng.
Trong Mai Cốt bình nguyên, khắp nơi đều có thực vật biến dị khát máu, thế mà lại có một con cự thú đang lao đi vùn vụt, con cự thú có ba cái đầu, không ai khác chính là Ngục Khuyển.
Có rất nhiều loại thực vật cao đến nửa người, nếu như là người bình thường muốn chạy nhanh cũng không thể, nhưng Ngục Khuyển to lớn, một cước dẫm xuống đều có thể giẫm chết thực vật biến dị, quan trọng nhất vẫn là tứ chi của nó đều bốc lên ngọn lửa nóng bỏng, nên không có thực vật biến dị nào có thể ngăn cản nó tiến bước.
Trên lưng Ngục Khuyển có ba người ngồi, người mà toàn thân đều mọc ra vảy màu xanh lục chính là Minh Linh, Minh Linh đang nhắm mắt dưỡng thần.
Kẻ có mái tóc màu xanh lục là Vong Mục, nó đang nghiêng đầu nghe gì đó, chỉ thấy nó cười nói.
"Vương, những tên kia cũng đến."
Minh Linh nghe vậy mở mắt, nó cười lạnh nói:
"Bọn này thật đúng là không biết sống chết, lúc đầu định cho bọn chúng sống thêm mấy ngày, vậy mà bây giờ còn dám đến, thôi thì cứ dứt khoát giết sạch hết đi.”
Kẻ có dáng người to lớn là Cuồng Sơn, hắn tò mò hỏi.
“Vương, con tàu mà chúng ta cứ đuổi theo là gì thế? Sao ngài không tiếc tất cả vì nó mà đợi ở đây lâu như vậy?”
Cuồng Sơn cảm thấy lạ cũng đúng, nơi này quá cằn cỗi, không giống như nơi trù phú nhiều người như bên ngoài. Nếu như hiện tại bọn họ vẫn ở ngoài kia ăn thịt dị thú thì không biến dị năng đã tiến hoá đến mức nào, vì vậy Cuồng Sơn rất tò mò, điều gì đã khiến cho Minh Linh dùng cái giá lớn như vậy để đổi.
Minh Linh cũng không có giấu diếm, nó chậm rãi nói:
"Các ngươi hẳn là cũng biết, trước đây không lâu ta vẫn là thành viên của tộc Tà Vu."
Cuồng Sơn, Vong Mục đều gật đầu, chuyện này bọn chúng rõ nhầt, nhưng sau khi thành người tộc Bất Tử, bọn chúng chỉ nhận mình là tộc Bất Tử Tộc, trước đây mang thân phận là gì bọn chúng đều sẽ không để ý.
Minh Linh khổ sở suy nghĩ:
"Ta nhớ khi đó bên trong tiểu thế giới này có không ít Tà Vu nhân, bọn hắn ngoài việc nghiên cứu gen cải tạo kỹ thuật thì còn muốn chế tạo ra một binh khí Chung Cực."
"Binh khí Chung cực?"
Cuồng Sơn, Vong Mục đều nghi hoặc, Ngục Khuyển đang lao vùn vụt cũng quay đầu ra sau để hóng chuyện.
Minh Linh vuốt đầu:
"Ta nhớ cũng không nhiều, món binh khí chung cực kia có hoàn thành được hay không ta không rõ, dù sao cuối cùng thì tất cả mọi người đều chết."
nếu như một người biến thành xác sống thì sẽ như dã thú chỉ biết khát vọng máu thịt, nếu như tiến hóa ra trí tuệ thì có thể xưng là tộc Bất Tử, thật ra tộc Bất Tử so với trước kia không còn giống nhau nhiều, mặc dù cơ thể là một, nhưng lúc biến thành xác sống thì tế bào đại não đều chết hết. Mặc dù tế bào não của tộc Bất tử sẽ tái sinh sau khi trở thành người của tộc, nhưng cơ thể lúc trở thành tộc Bất Tử so với lúc họ còn sống hoàn toàn là hai người khác nhau.

Khi Minh Linh từ Tà Vu nhân trở thành thành viên của tộc Bất Tử thì trong đầu nó không còn lưu lại nhiều ký ức lúc còn sống, vậy nên những việc liên quan đến binh khí chung cực ví dụ như tên hay đã luyện thành chưa nó cũng nhớ không rõ.
Tà Vu nhân là một chủng tộc cực kỳ lâu đời, dù không biết đã trải qua bao nhiêu niên kỷ thì cũng có không ít Tà Vu nhân còn sống. Tộc đàn mà Minh Linh sinh sống khi còn sống là một trong những tộc Tà Vu nhân còn sót lại.
Những Tà Vu nhân ấy sống ở tiểu thế giới màu đỏ ngòm này, nơi này vốn là nơi bừng bừng sự sống, thế nhưng bởi vì nghiên cứu của Tà Vu nhân mà biến thành bộ dạng bây giờ, một nửa đất đai mọc đầy thực vật biến dị, tất cả động vật đều hóa thành dị thú.
Minh Linh biết khi tộc nhân của mình nghiên cứu đến thời điểm quan trọng thì bất ngờ một cuộc khủng hoảng virus toàn cầu nổ ra. Tiểu thế giới màu đỏ cũng không may mắn tránh khỏi, có lẽ là bởi vì bọn họ đã can thiệp vào chuyện sinh mệnh cấm kỵ. Ngay cả ông trời cũng muốn diệt tuyệt họ, tộc của hắn chết hết thảy mấy trăm người, toàn bộ đều là bị lây nhiễm virus.
NTà Vu nhân mặc dù phần lớn rất tàn ác, nhưng cũng có tín ngưỡng của mình, đó là cho dù chết cũng không chịu biến thành xác sống, tất cả Tà Vu nhân trước khi biến thành xác sống thì đều chủ động đập nát đầu mình.
Trước Minh Linh thì cũng có một lão Tà Vu hèn nhát, nó cực kì sợ chết, nên cho dù biết có thể sẽ biến thành xác sống thì cũng không có dũng khí đập vỡ đầu mình. Thế là cuối cùng, khi virus hoàn toàn lây nhiễm, nó đã biến thành xác sống.
Khi biến thành xác sống, Minh Linh chỉ biết ăn tươi nuốt sống, mà thi thể người cùng tộc chính là thức ăn tốt nhất, Minh Linh cũng không biết đã ăn bao nhiêu thi thể, cuối cùng tiến hóa ra trí thông minh, trở thành tộc Bất Tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận