Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 363 - Linh Tâm Nhi 3

“Tu tu tu!”
Trong lúc Tần Vũ đang mơ màng, thì bộ đàm trên người hắn phát ra tiếng tu tu tu, ngay cả Tần Tiểu Vũ và Linh Tâm Nhi cũng bị âm thanh này làm cho bừng tỉnh.
Tần Vũ mở bộ đàm ra, đầu bên kia lập tức vang lên giọng điệu nghiêm túc:
“Trước tiên sát hạch thực chiến dừng lại, mọi người đợi lệnh ở tại chỗ, chờ đến khi có trực thăng đến tiếp ứng, thì phản hồi lại căn cứ trong thành Thiên Mông!”
Khóe miệng Tần Vũ khẽ nhếch lên, quả nhiên đúng như dự đoán của hắn, dừng sát hạch thực chiến trước.
Tần Tiểu Vũ nhớ tới cách đây không lâu Tần Vũ đã ra ngoài gần như cả đêm, nghĩ tới giọng nói trong bộ đàm, cô vẫn không hiểu nó có liên quan gì đến Tần Vũ.
Ngược lại, Linh Tâm Nhi đã chứng kiến ​​vô số người tiến hóa chết trong tay Tần Vũ, cô biết việc đánh giá thực chiến kết thúc sớm chắc chắn có liên quan đến việc Tần Vũ giết chết nhiều người như vậy.
“Đi thôi, về đi thôi.”
Tần Vũ đứng dậy nói.
“Ừm.”
Tần Tiểu Vũ hiểu, sở dĩ Tần Vũ cho ngừng sát hạch thực chiến sớm chắc chắn có liên quan đến chứng bệnh đột phát của cô.
Tần Tiểu Vũ vô cùng xúc động, cũng chỉ có Tần Vũ có thể vì cô mà trao đi tất cả.
Lâm Tâm Nhi mở đôi mắt to nghi hoặc nhìn Tần Vũ và Tần Tiểu Vũ, dường như cô hiểu ta điều gì đó, khiến khuôn mặt nhỏ nhắn có chút ửng hồng.
Ba người ra khỏi phòng, đi thẳng trên đường lớn.
Ngay sau đó, vài chiếc trực thăng từ phía cuối chân trời bay đến, Tần Vũ vẫy tay, trong đó có một chiếc trực thăng phát hiện ra ba người họ, từ trên trực thăng họ hạ một dây thang xuống giữa không trung, ba người Tần Vũ lần lượt đi lên.
Đợi đến khi cả ba người cùng lên trực thăng, người lái điều khiển chiếc trực thăng này về hướng căn cứ trong thành Thiên Mông.
Các đội trực thăng nối đuôi nhau trên trời, trông vô cùng đồ sộ, ở trên đường phố hoang tàn, một bóng đen mấp máy miệng, giọng không rõ là nam hay nữ, oán giận nói:
“Chết tiệt, cuối cùng cũng tỉnh lại sau giấc ngủ ngàn thu, nhưng đúng với dự đoán của ta, sức mạnh của ta gần như bị tiêu tan, có lẽ sức mạnh hiện tại không cả bằng một phần nghìn thời hoàng kim trước đó được rồi.”
“Nhưng so với bọn chúng, ta vẫn còn may mắn chán! He he, không biết hiện tại con người ở thời đại này phát triển thế nào?”
Trên mặt đất, bóng đen lẩm bẩm một mình.
Nó bỗng nhiên ngẩng đầu lên không trung:
“Sao có nhiều vật bay trên trời vậy?”
Bóng đen nhìn thấy trên trời có một giàn trực thăng, nó cười gian xảo:
“Hình như có chuyện náo nhiệt đang xảy ra, ta phải nhanh qua đó xem, không chừng có thể tìm kiếm được một người phát ngôn tốt?”
Trên bãi đậu xe của căn cứ trung tâm thành Thiên Mộng, máy bay trực thăng đỗ ở nhiều chỗ trống khác nhau, một nhóm người tiến hoá từ trên trực thăng lũ lượt kéo nhau xuống.
“Kỳ lạ thật, đây là chuyện gì? Sao sát hạch lại dừng lại sớm vậy?”
Có người hỏi.
“Đúng đó, đây là lần đầu tiên, nhưng lại khiến mọi người trở về gấp gáp như vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”
Tất cả mọi người đều vô cùng nghi ngờ.
“Haizz, phiền phức quá, đợt sát hạch lần này vốn là cơ hội đề chúng ta thi thố tài năng, nhưng vì điều gì mà kết thúc sớm như thế?”
Bên cạnh Tô Nguyên, vẻ mặt của bạn hắn- Miêu Thuỵ chán nản nói.
Tô Nguyên im lặng không nói, Miêu Thuỵ vỗ vai hắn:
“Ngươi nói xem tại sao cuộc sát hạch lại đột ngột dừng hẳn?”
Tô Nguyên suy nghĩ một lúc lâu, bỗng hắn lên tiếng:
“Có lẽ, có liên quan đến Tần Vũ.”
Miêu Thuỵ ngẩn ra, hắn cạn lời, cười nói:
“Ta thấy tiểu tử ngươi thật hay nói đùa, có lẽ tên kia đã bị giết từ lâu, hắn được phân công tới khu D, mà toàn bộ khu đó đều là người của Khổng Địch Quốc!”
Tô Nguyên lắc đầu, cũng không nói thêm, hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi, lúc báo tin cho Tần Vũ, Tần Vũ biết chuyện cũng không có chút căng thẳng nào, điều này khiến hắn cảm thấy Tần Vũ nhất định có thể đảm bảo được tính mạng, nhưng việc sớm chấm dứt sát hạch có liên quan gì đến Tần Vũ hay không, về điều này thì hắn không chắc chắn.
“Nói… các ngươi có phát hiện ra chưa, người bên khu D hình như…thiếu đi rất nhiều người đó!”
Lúc này có người chú ý đến tình hình khác thường, ba khu A, B, C của bọn họ có rất nhiều người, so sánh với ba khu này thì khu D thực sự có rất ít người.
Từ khu D mọi người cũng phát hiện ra điều này, vẻ mặt bọn họ nghi ngờ:
“Kỳ lạ thật, bọn họ đâu? Gần đến giờ phải quay lại rồi chứ?”
Lúc này có một người hô to:
“Các ngươi nhìn xem, sao toàn bộ đám người Khổng tư lệnh lại đến đây?”
Cách đó không xa, hàng trăm binh lính với súng đạn vác trên vai đang tiến về phía bọn họ, người cầm đầu không ai khác chính là Khổng Định Quốc, người có vẻ mặt u ám.
Mà phía sau Khổng Địch Quốc có ba bóng người đứng thẳng tắp, mỗi một người đều toả ra một khí chất khó tả, trong đó có một người đàn ông u ám mà bọn họ đã từng gặp ở trong quán cơm, người đó là Cẩu Thiên Sương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận