Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 176 - Trình Độ Có Hạn

Bởi vì trình độ của Đạo Diệc có hạn nên Đấu Chuyển Tinh Di Phù này chỉ có thể sử dụng cho mục tiêu cấp 1, hơn nữa nếu đối phương chống cự thì sức mạnh cũng sẽ giảm bớt, khoảng cách hai bên cũng chỉ giới hạn trong mười mét, nhưng sau khi được Tần Vũ cường hoá thì đã tăng lên hai mươi mét.
Ngẫm lại thì Đấu Chuyển Tinh Di Phù này thật sự đáng sợ, ví dụ như Tần Vũ chỉ cần đâm thương về phía trước, sau đó lại dùng Đấu Chuyển Tinh Di Phù dịch chuyển đối phương đến trước mũi thương thì sợ là dù có là ai cũng khó tránh khỏi cái chết?
Nhưng Đấu Chuyển Tinh Di Phù này lại có một khuyết điểm, đó chính là không thể tự sử dụng cho bản thân. Điều này có nghĩa nếu muốn dùng bùa này như bùa thuấn di để chạy trốn thì không được, nhưng lại có thể để người khác sử dụng lên mình.
Đội ngũ vẫn tiếp tục lên đường, trên đường đi thỉnh thoảng xuất hiện các loài độc vật khiến người ta phiền không chịu nổi, thần kinh của mọi người đều căng chặt, tốc độ di chuyển cũng vì thế đã chậm càng thêm chậm.
Lúc này ánh mặt trời xuyên thấu qua những tán cây cũng trở nên lờ mờ, báo hiệu màn đêm đang đến.
Lý Nguy nhìn sắc trời, hắn thở dài rồi phất phất tay nói:
"Cắm trại tại chỗ đi!”
Vốn định ra khỏi rừng thông đỏ này trước khi đêm đến, nhưng vì đủ thứ việc ngoài ý muốn, cộng thêm các loại độc vật như rắn trong khu rừng này nhiều vô số kể, khiến tốc độ di chuyển của toàn bộ đội ngũ chậm đến đáng thương. Hiện giờ màn đêm đã sắp tới, mà bọn họ vẫn còn chưa đi được đến nửa đường.
Băng rừng xuyên đêm là một việc mạo hiểm không lý trí, dù tất cả mọi người ở đây hầu như đều là tiến hoá giả nhưng màn đêm sẽ khiến tầm nhìn bị hạn chế, khi đo độc vật trên đường nhất định sẽ khiến bọn họ tổn thất lớn, vì vậy để đảm bảo an toàn chỉ có thể ở lại đây một đêm.
Nơi này cây cối rậm rạp vốn hông có chỗ dựng trại, nhưng cũng không làm khó được mấy ngưởi ở đây. Mọi người đều cầm các loại đao kiếm bắt đầu chặt cây, là tiến hoá giả, bọn họ chỉ cần chặt vài nhát là cây gãy, hơn bốn trăm người cùng nhau động thủ, dọn dẹp một mảnh đất trống là một điều khá dễ.
Từng cây lớn bị chặt và kéo đến nơi khác, sau đó là làm sạch cỏ dại trên mặt đất, đây là công việc của những người có dị năng hệ hoả.
Đội ngũ có hơn bốn trăm người, trong đó có tám mươi mấy người có dị năng hệ hoả, có thể thấy dị năng hệ hoả nó phổ biến và bình thường đến cỡ nào…
Hơn tám mươi tiến hoá giả hệ hoả đồng loạt phóng lửa thiêu đám cỏ dại trên mặt đất thành tro tàn, tránh việc sẽ có rắn rết trốn bên trong.
Bận rộn hơn hai giờ, rốt cuộc đoàn người cũng dọn ra một mảnh đất trống, từng cái lều cũng được dựng lên. Trước khi màn đêm xuống, mọi người cơm nước xong thì đều chui vào lều nghỉ ngơi.
Trước khi ngủ, Tần Vũ nói với Đạo Diệc.
“Đêm nay đừng ngủ sâu quá, cẩn thận một chút.”
"Ta biết rồi."
Đạo Diệc gật đầu.
“Chít chít chít chít.”
Rừng Thông Đỏ vào đêm vô cùng tối tăm, không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng côn trùng kêu vang vọng.
“Oáp…”
Mấy binh sĩ đứng bên đống lửa cảnh giác nhìn bốn phía. bọn họ rõ ràng biết là lúc đứng gác tuyệt đối không thể lơi lỏng, nếu không khi địch nhân tập kích, cả đội ngũ sẽ không kịp phản ứng. chỉ là bọn họ cũng không tránh khỏi việc mỏi mệt, ban ngày phải đi trong rừng thông nguy hiểm, tối còn phải đứng canh gác. thần kinh của bọn họ lúc nào cũng ở trong trạng thái căng thẳng. thời khắc này, dù có là tiến hoá giả thì cũng không khỏi mệt mỏi mà ngáp liên miên.
Chỉ thấy đám binh sĩ gác đêm thỉnh thoảng lại lắc đầu rồi dùng tay vỗ vỗ mặt, chỉ còn nửa tiếng nửa thôi là đến giờ thay ca, khi đó bọn họ có thể thoải mái ngủ một giấc.
Vèo!
Đột nhiên, trong rừng cây phía trước như có một bóng đen vụt qua, khiến cho đám binh sĩ cả kinh, cơn buồn ngủ cũng bay sạch. Bọn họ nhìn chằm chằm vào nơi đó, nhưng ngoại trừ việc có chút tối, cỏ dại mọc um tùm, cây cối rậm rạp ra thì bọn họ chẳng thấy thứ gì khác.
“Là...Là dị thú sao? Có cần gọi mọi người dậy không ? »
Một người lính trẻ hơn hai mươi tuổi thì thầm.
"Chờ một chút, đừng làm ầm ĩ, một con dị thú mà thôi."
Một binh sĩ khác có vẻ là đội trưởng lắc đầu.
“Lỡ đâu chỉ là một con dị thú nhỏ yếu thì sao? Vì nó mà đánh thức tất cả mọi người chẳng phải là có bệnh à?"
“Đi thôi, qua đó xem thử.”
Đội trưởng rút trường đao bên hông ra.
“Nếu thấy tình huống không đúng thì lập tức đánh thức mọi người!”
“Vâng!”
Bốn người còn lại cũng gật gật đầu, sau đó đồng thời cầm vũ khí của mình lên. năm người bọn họ đều là tiến hoá giả, mấy ngày nay cũng đã thấy không ít dị thú, vậy nên căn bản cũng không cảm thấy sợ hãi.
Bọn họ tổng cộng có năm người, cho dù gặp phải dị thú không đối phó được cũng có thể kiên trì một lúc rồi đi gọi người đến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận