Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 325:

Chiến hạm Tà Vu có thể xuyên qua hư không đã là năng lực vô cùng đặc biệt, nhưng hai anh em Tần Vũ sở hữu Hoa Đóa Thú, nó cũng có thể làm được điều này, so ra còn thuận tiện hơn chiến hạm Tà Vu rất nhiều.
Trong tình huống chiến hạm Tà Vu không có năng lượng kết tinh thực ra cũng chẳng khác nào một món vũ khí rất có lực uy hiếp, có thể coi nó như một món vũ khí bí mật để một vài thế lực lớn uy hiếp đe dọa người khác, nhưng đối với một người một thân một mình như Tần Vũ thì thật sự chẳng có tác dụng gì mấy.
Trong lòng Tần Vũ khẽ động, hắn nhìn đám người Cao Kiêu, Lục Vân, lúc này đây trên mặt bọn họ tỏ ra ngơ ngác mù mịt, cái chết của Lý Nguy đã khiến cho bọn họ như mất đi xương sống, không biết sau này phải làm gì.
Thế là Tần Vũ liền hỏi:
“Các ngươi vẫn sẽ đi đến thành phố Thiên Mông à?”
Lâm Phong cười khổ một tiếng rồi nói:
“Bọn ta vốn dĩ phải bảo vệ Lý tư lệnh đi đến đầu quân anh cả của hắn, nhưng giờ đây Lý tư lệnh đã chết rồi, bọn ta còn có mặt mũi nào để đi đến đó nữa chứ?”
Cao Kiêu, Lục Vân và Dương Cảnh Lăng cũng như vậy, nhất là Cao Kiêu, cái chết của Lý Nguy gây nên đả kích rất lớn đối với hắn ta, cho dù Ba Khắc Sắt, Minh Linh và Minh Vương Thú đều đã được giải quyết sạch sẽ, nhưng hắn ta không hề tỏ ra bất kỳ niềm vui sướng nào khi đã được cứu giúp.

Tần Vũ nghe vậy, hắn nói ra:
"Tư lệnh Lý chết ta cũng cảm thấy cực kỳ thương tiếc, nhưng người sống cuối cùng là phải sống tiếp, sao các ngươi không tự tạo một căn cứ cho bản thân mình sau này? Kiến công lập nghiệp, cũng coi như là sống một đời không lãng phí."
Lâm Phong chờ mọi người đưa mắt nhìn nhau, Chu Cường, Tôn Bằng thì mắt sáng lên, họ vội nói:
"Tần tiên sinh, nếu như ngươi bằng lòng trở thành là thủ lĩnh của bọn ta, chờ đến khi ra khỏi tiểu thế giới màu đỏ ngòm này, nhất định có thể dẫn đầu bọn ta thành lập được một thế lực lớn mạnh!"
Tần Vũ lắc đầu:
"Ta không có hứng thú làm thủ lĩnh."
Đúng vậy, không có hứng thú.
Thứ Tần Vũ theo đuổi là cá thể mang sức mạnh vô địch, làm đại lão một phương giống như Lý Nguy, Lý Hồng Minh, thống ngự mấy trăm ngàn quân đội, thế nhưng dù là thế hệ sau của Lý Nguy hay Lý Hồng Minh cũng đều bị người ta giết chết, thế lực mà họ cực khổ thành lập cũng trở thành váy cưới cho người khác.
Nói cho cùng thì dẫn đến kết quả như vậy là do bản thân họ quá yếu, không có năng lực tự bảo vệ mình chút nào, chính bản thân mạnh thì mới thật sự là mạnh!
Có lẽ dù sao năng lực cá nhân cũng có hạn, tương lai có lẽ Tần Vũ sẽ đứng lên thành lập một thế lực thuộc về của mình, nhưng không phải hiện tại.
Kỳ thật bọn người Lâm Phong rất có tiềm năng, bản thân Lâm Phong đã từng làm thiếu tá trong quân đội, hắn ta biết nên quản lý cấp dưới như thế nào, tại còn có thêm Cao Kiêu, Lục Vân, Dương Cảnh Lăng, Chu Cường, Tôn Bằng phụ tá, mà bên trong tiểu thế giới màu đỏ ngòm còn có gần một trăm tiến hoá giả và một vài người bình thường, như này thật ra đã tạo thành một thể lực cấp, tương lai còn có tiềm năng phát triển hơn nữa.
Mà quan trọng nhất vẫn là. . .
Tần Vũ đứa mắt nhìn về phía Lâm Phong, sau đó nói:
"Ngươi thích hợp làm thủ lĩnh hơn so với ta, với lại chiếc chiến hạm Tà Vu này sắp thành cho hậu thuẫn mạnh nhất cho các ngươi, các ngươi hoàn toàn có thể nương tựa theo nó để thành lập một thế lực lớn mạnh."
Tác dụng của chiến hạm Tà Vu đối với hắn không lớn, Tần Vũ cũng không mong sở hữu nó lắm, chi bằng đưa nó cho đám người Lâm Phong này.
Lâm Phong nghe nói như thế thì lấy làm kinh hãi:
"Tần huynh đệ, ngươi...Ngươi không cần chiếc chiến hạm Tà Vu này nữa sao?"
Lâm Phong vô cùng bàng hoàng, bởi vì hắn ra biết rõ Tần Vũ là người thế nào, nếu như gặp phải bảo vật quý báu, hắn có thể không chút khách khí mà thu sạch vào hầu bao của mình.
Hôm nay Tần Vũ cứu được tất cả người, dù cho tất cả chiến lợi phẩm đều thuộc về Tần Vũ thì cũng chẳng ai nói gì, nhưng chiến hạm Tà Vu này có lẽ là vũ khí cấp chiến lược, thế mà Tần Vũ lại không cần, còn đưa cho bọn họ miễn phí?
Tần Vũ thấy dáng vẻ bàng hoàng này của Lâm Phong thì khẽ im lặng, hắn không biết rốt cuộc mình mang hình tượng gì trong lòng Lâm Phong, nhưng hắn cũng không thèm quan tâm, nếu như đã ra quyết định thì cũng không có gì phải do dự nữa, Tần Vũ nói:
"Tác dụng của nó đối với ta không lớn, cho nên ta không cần, các ngươi có được hình thức ban đầu của một thế lực rồi, còn có thêm chiến hạm Tà Vu này nữa, các ngươi còn chưa đủ tự tin để gây dựng sự nghiệp trong mạt thế này hay sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận