Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 375 - Hai Luồng Sức Mạnh

“Keng keng.”
Trong tiếng va chạm kịch liệt thì mọi người dường như nghe được phản phất có tiếng gì đó lanh lảnh như đồ sứ bị vỡ.
“Cái gì?”
Giờ phút này, vẻ mặt của Phan Văn Bân đã trở nên trắng bệch.
“Sao...Sao có thể như thế?”
Trong mắt của Phan Văn Bân đều là vẻ khiếp sợ khó tin, lưỡi đao niệm lực của hắn đã bị ngọn thương của Tần Vũ chém cho vỡ vụn khi vừa mới chạm vào nhau. Phải biết một kích này hắn đã ấp ủ rất lâu, là chiêu thức mạnh nhất mà hăn sóc thể sử dụng, dù có là Tu La cũng không đón đỡ, nhưng bây giờ nó lại bị một chiêu của Tần Vũ đánh cho vỡ nát.
“Hắn...Ánh sáng vàng kim trên tay hắn rốt cuộc là gì?”
Mọi người vừa khiếp sợ cũng vừa nghi hoặc, dị năng của Tần Vũ không phải là lửa sao?
Sau khi cánh tay của Tần Vũ tràn ngập sức mạnh của máu Hoàng Kim Vương, đồng thời dùng nó để phá vỡ lưỡi đao niệm lực khổng lồ thì chiến ý trong lòng càng thêm sôi trào. Hăn snhinf cơn lốc băng sương trước mặt, đâm thẳng trường thương vào trong cơn lốc, sau đó bắt đầu xoay tròn theo hướng nghịch với hướng của cơn lốc.
“Ầm!”
Cơn lốc băng sương đang xoay theo chiều thuận của kim đồng hồ, mà trường thương của Tần Vũ cắm vào thì lại xoay theo chiều ngược lại, hai luồng sức mạnh va chạm xung đột lẫn nhau, chỉ nghe cơn lốc kia phát ra tiếng nổ rền vang, sau đó ầm ầm vỡ nát.
“Chuyện này....Chuyện này...”
Trên gương mặt của Cẩu Thiên Sương đều là vẻ khiếp sợ, mạnh, quá mạnh! Sức mạnh của Tần Vũ hoàn toàn vượt khỏi trí tưởng tượng của hắn!
“Giết!”
Tần Vũ đạp chân xuống đất, mặt đất đóng băng lập tức bị sức mạnh cường đại làm vỡ vụn, Tần Vũ như một mũi tên rời cung phóng thẳng về phía hai người Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân.
“Không thể để hắn tới gần!”
Đối mặt với Tần Vũ mạnh như ma thần, dù là Cẩu Thiên Sương hay pcb đều sợ đến tái mặt. Họ biết rõ nếu để Tần Vũ đến gần thì họ chỉ còn một con đường chết, cả hai nhanh chóng đè lại sự sợ hãi trong lòng, đồng thời ngăn cả Tần Vũ tiếp cận.

Cẩu Thiên Sương đã tạo ra một cơn mưa băng bao phủ về phía Tần Vũ. Không chỉ thế, trong cơn mưa băng này còn có những mũi băng nhỏ như kim, dày đặc chi chít, nếu bị đâm trúng, chắc chắn kết cục sẽ toàn thân lỗ chỗ như cái sàng.
Cơn mưa băng này hoàn toàn bao phủ lấy Tần Vũ, khiến hắn không thể tránh né, mà nhiều mũi băng như vậy, dùng giáo chặn là hoàn toàn phi thực tế.
Phù!
Ngọn lửa màu tím quanh thân Tần Vũ phun trào như núi lửa quét qua không trung, tất cả mũi băng đều tan chảy thành nước, bốc hơi thành khí, sau đó hóa thành hư vô.
“Keng keng keng!”
Tần Vũ đột nhiên vung trường thương, liên tục đập vào không trung, kỳ lạ là ở đó chẳng có gì cả nhưng trường thương của Tần Vũ lại như đánh trúng vật gì đó, phát ra hàng loạt âm thanh như kim loại va đập.
“Hắn...hắn có thể thấy thật ư?”
Sắc mặt Phan Văn Bân trầm xuống, trên trán đã đổ mồ hôi lạnh. Vừa rồi hắn dùng niệm lực ngưng tụ mấy thanh phi đao thật nhỏ nhắm vào những nơi yếu hại của Tần Vũ mà tấn công.
Phi đao niệm lực lợi hại ở chỗ nó ẩn hình, không thể nào thấy bằng mắt thường. Nhưng Tần Vũ đã sinh ra cảm ứng tinh thần, một khi những phi đao niệm lực này tiến vào phạm vi cảm ứng của hắn thì sẽ không thể nào ẩn giấu, hắn có thể dễ dàng phát hiện ra. Đối với người thường mà nói, phi đao niệm lực là thứ không có cách nào đối phó, nhưng với hắn thì lại không hề có chút uy hiếp nào.
“Ngăn hắn lại!”
Thấy Tần Vũ càng ngày càng tới gần, trên người hắn tỏa ra sát khí kinh người khiến Phan Văn Bân và Cẩu Thiên Sương thầm sợ hãi trong lòng.
“Rầm!”
Trước mặt Tần Vũ đột nhiên xuất hiện một bức tường được ngưng kết từ hàn băng, chắn ngang trước mặt hắn. Tần Vũ tức giận phóng ra huyết diễm đập tan nó thành từng mảnh.
“Ầm!”
Vừa mới đập vỡ bức tường băng, một màn chắn vô hình lại hình thành trước mặt Tần Vũ, đó là bình chướng niệm lực do Phan Văn Bân dùng niệm lực tạo thành. Tần Vũ lại vung gậy đập một chưởng như khi nãy, bình chướng niệm lực lập tức nát vụn.
Sau lưng Phan Văn Bân và Cẩu Thiên Sương đều ướt đẫm mồ hôi, đối mặt với Tần Vũ đang không ngừng đến gần, tất cả những gì họ có thể làm là tiếp tục phóng ra những bức tường băng và bình chướng niệm lực để ngăn cản hắn, nhưng điều này chỉ có thể làm chậm tốc độ tiếp cận của Tần Vũ một chút mà thôi, họ cứ thế vô thức lùi lại từng bước một.
“Hai vị Chiến Thần đại nhân...bị đánh bại rồi...”
Giờ phút này, tất cả mọi người đều há hốc miệng, thất bại của Giang Hồng lúc trước đã khiến họ không thể tin nổi, bây giờ hai vị Chiến Thần, Cẩu Thiên Sương và Phan Văn Bân hợp lực cũng thua, làm sao có thể không sốc cho được?
“Cố lên!”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Linh Tân đỏ bừng khi thấy cảnh này, hưng phấn cổ vũ cho Tần Vũ.
“Hắn… mạnh quá!”
Tô Nguyên siết chặt nắm đấm, thực lực của Tần Vũ khiến hắn chấn động, khiến hắn khao khát, hắn cũng muốn có được thực lực mạnh mẽ như vậy!
“Biến… biến thái!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận