Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 124 - Ngưu Đầu Nhân 2

“Chóp chép…”
Cái miệng của Ngưu Đầu Nhân được mở ra đến mức khoa trương, không giống với động vật ăn cỏ bình thường, miệng nó đều là răng sắc nhịn. Nó ngoạm một cái hết đầu của nam nhân rồi khép miệng lại.
“Aaaa!”
Nam nhân kêu gào đau đớn, nhưng hai con ngươi khát máu của Ngưu Đầu Nhân lại chẳng có chút tình cảm nào. Nó nhai ngấu nghiến, máu tươi phọt ra. Mà nữ tử ngồi ở bên cạnh đã sớm ngây dại khi thấy cảnh này, cô chỉ có thể đau khổ khóc lóc một cách bất lực chứ chẳng thể thay đổi được gì.
“Vèo!”
Vách tường lại bị đâm thủng, hai tên Ngưu Đầu Nhân nữa xông vào, dùng ánh mắt khát máu nhìn chằm chằm nữ tử.
“Không...Đừng đến đây…”
Thảm kịch vừa diễn ra trong căn nhà gạch cũng chỉ là một hình ảnh thu nhỏ mà thôi, cho dù là lúc chiến tranh hay là thời loạn thế thì người thảm nhất vĩnh viễn đều là những người dân bình thường không có sức mạnh. Bọn họ không sai, chỉ trách thế giới qua tàn khốc.
“Cả bộ lạc Ngưu Đầu Nhân đi chung với nhau à?”
Tần Vũ cũng bị cảnh tượng xảy ra trước mặt doạ đến mức hít một ngụm khí lạnh. Chỉ mới có vài phút mà đã có hơn trăm ngàn con Ngưu Đầu Nhân giáng lâm xuống thế giới này, hơn nữa còn có thể thấy vẫn còn không ít kẻ còn chưa đến. Tần Vũ nheo mắt, phỏng đoán lần này vết nứt không gian nằm trong một bộ lạc của Ngưu Đầu Nhân, nếu không chẳng thể có Ngưu Đầu Nhân hàng lâm cùng một lúc như vậy.

Tuy rằng số lượng ngưu đầu nhân rất đông, vẫn liên tục xuất hiện chưa từng dừng lại, nhưng khe nứt không gian trên bầu trời lại đang chậm rãi thu nhỏ lại, đây là pháp tắc không gian đang tự chữa trị không gian bị xé rách, chờ đến khi khe không gian hoàn toàn khép lại, ngưu đầu nhân ở thế giới dị tộc sẽ không thể nào giáng lâm được nữa.
Tần Vũ nhìn thế giới đen nhánh bên trong khe nứt không gian, hắn không khỏi hơi tò mò:
“Rốt cuộc thì dị thế giới trông như thế nào nhỉ?”
Tần Vũ chưa từng đi qua thế giới dị tộc, nhưng cũng biết nơi đó chắc chắn là một nơi cực kỳ tàn khốc, là nơi người thích ứng được thì sống, chủng tộc giống như loại ngưu đầu nhân này, ở trong dị tộc còn coi như có tính cách khá hiền dịu, ở bên trong thế giới dị tộc này, không có bất cứ động vật ăn cỏ hiền hòa nào tồn tại, trong đầu chúng nó toàn là giết chóc, là máu thịt, tàn bạo, tràn ngập tư tưởng mang tính xâm lược, đây là kết luận được đúc kết ra được từ trong quá trình con người chiến đấu với dị tộc từ xưa đến nay.
Dị tộc mạnh hơn loài người rất nhiều, rất nhiều!
Khe nứt không gian chỉ còn khoảng mười phút nữa sẽ hoàn toàn khép lại, cuối cùng cũng không có ngưu đầu nhân buông xuống, nhưng mà trong khoảng thời gian này đã có ít nhất hai vạn ngưu đầu nhân rơi xuống thành phố.
“Xem ra thành phố Thịnh Cảnh không còn chống đỡ được bao lâu nữa.”
Tần Vũ âm thầm thở dài, hắn biết rõ thành phố Thịnh Cảnh đang loạn trong giặc ngoài thật sự sắp không chống đỡ được nữa, đến lúc đó những tiến hỏa giả như họ còn có cơ hội giết ra khỏi vòng vây chạy trốn, hi vọng sống sót của người thường là cực kỳ xa vời.
“Có...Có một đám ngưu đầu nhân lại đây!”
Có người hoảng sợ hét lớn.
Quả nhiên sau khi mấy con ngưu đầu nhân kia giáng lâm xong lập tức khuếch tán ra khắp thành phố này, tìm kiếm con mồi cho mình, mà có một đội ngưu đầu nhân chừng một trăm con vừa lúc đang đi về phía này, chúng nó hít mũi, hiển nhiên đã nghe được mùi của con người!
“Sao...Làm sao bây giờ? Ta...Chúng ta chạy mau đi?”
Có người thân thể đang run rẩy.
Chạy? Chạy trốn đi đâu đây? Khắp thành phố đều là xác sống, họ rất đông người, nếu không có thức ăn, rời khỏi nơi này không bao lâu sau sẽ chết đi.
“Haizz...Thật đúng là thế giới địa ngục mà!”
Hai người Dương Bách Binh, Trương Đồng đồng loạt thở dài, hai tay họ siết chặt, tuy rằng sợ hãi nhưng vẫn cứ làm chỗ dựa cho nhau.
Tần Vũ nhìn về phía mấy người lộ ra vẻ mặt sợ hãi ở phía sau, hắn im lặng một lúc lâu sau, lấy ra hai mươi viên đá tiến hóa, sau đó đặt chúng nó lên tay Dương Bách Binh và Trương Đồng, hắn trầm giọng nói:
“Các ngươi đưa cho tất cả những người không muốn chết mỗi người một viên.”
“Đây là...Cảm ơn!”
Trương Đồng ngẩn người, cô nhận ra đây chính là thứ Tần Vũ bảo cô cho Dương Bách Binh ăn lúc nãy, Dương Bách Binh không chỉ được cứu mà còn có được dị năng thần kỳ, nếu tất cả mấy người nơi này đều có được sức mạnh cường đại, nói không chừng còn có cơ hội sống sót.
Tần Vũ xoay đầu qua, hắn chỉ có thể làm được bao nhiêu đây, hắn không phải là một người từ bi lòng tốt tràn lan, cũng không phải chúa cứu thế luôn nghĩ đến cả thiên hạ, từ nhỏ đến lớn hắn đã từng thấy quá nhiều quá nhiều người chết đi trước mặt hắn, những người này có tiến hỏa giả rất mạnh, nhưng nhiều nhất vẫn là những người thường không có bất cứ sức mạnh gì.
Tấm lòng của Tần Vũ rất cứng cỏi, nhưng cũng không đến mức máu lạnh vô tình, hắn còn chưa thể làm ra loại chuyện coi thường sinh mệnh của mọi người, giống như tình huống trước mặt, hắn có thể cung cấp đá tiến hóa – thứ có thể nói là cực kỳ quý giá đối với người thường, để họ có được một ít vốn liếng để sống sót trong thế giới tàn khốc này, nhưng hắn cũng chỉ có thể làm được bao nhiêu đây mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận