Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 463 - Hàng Trăm Tang Thi

Còn lại gần mười tang thi vây quanh Tần Vũ, chúng lao lên tấn công Tần Vũ, ngay lúc Tần Vũ đang muốn tránh né, đột nhiên hắn cảm thấy đầu óc đau nhức như bị kim đâm, nhất thời, mặt dây chuyền Tà Nhãn treo trên cổ hắn cũng lóe sáng lên một chút, cảm giác đau đớn lập tức biến mất không dấu vết.
“Gừ!”
Một con tang thi nhân cơ hội này đánh từ sau lưng Tần Vũ, nó dùng một đôi cánh tay ôm chặt eo hắn.
“Ré!”
Những thây ma khác cũng liều lĩnh lao về phía bên này, vây quanh Tần Vũ chật như nêm cối, trong mắt Tần Vũ toả ra một tia sát ý lạnh lùng, trong phút chốc toàn thân hắn được bao bọc bởi lửa đỏ ngợp trời, lũ tang thi nhận ra có gì đó không hay nên vội vàng rút lui về sau.
Tuy nhiên, chỉ có hai ba con tang thi nhanh nhẹn có đủ thời gian để thoát khỏi khu vực lửa cháy, sáu bảy tang thi còn lại tương đối gần với Tần Vũ, chúng đều bị ngọn lửa mãnh liệt này nuốt chửng, qua một lúc thì biến thành tro bụi.
Và ba con tang thi còn lại bị Tấn Vũ vờn qua mấy hiệp thì đánh chết.
Tần Vũ nhìn về phía mái nhà, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, hắn cảm nhận được cơn day dứt trong đầu vừa rồi là do một đòn tấn công tinh thần, mà đòn tấn công tinh thần này đến từ tầng hai phía trên kia.
Vô cùng rõ ràng, trên tầng hai còn có một tang thi có khả năng công kích tinh thần, Nếu không phải Tần Vũ đã hấp thu linh hồn kết tinh của Mẫu Sào Trùng Linh, cường độ linh hồn được tăng cường trên phạm vi lớn, có khả năng chống lại các đòn tấn công tinh thần cao, đồng thời sở hữu dây chuyền Tà Nhân có thể chống lại các đòn tấn công tinh thần, không chừng hắn đã đi đời nhà ma.
Cũng may người đó là Tần Vũ, chứ nếu là Tiến Hoá giả cấp hai khác đối mặt với đòn tấn công tinh thần này, phỏng chừng miệng mũi đã chảy máu ngay tại chỗ, lập tức lâm vào hôn mê, không giống Tần Vũ mà dễ dàng vượt qua, thậm chí hắn còn dùng ánh sáng tiêu diệt tất cả tang thi xung quanh.
"Rầm rập rầm rập!"
Ở tầng hai có tiếng bước chân, đầu cầu thang từ tầng hai đến tầng một có một tang thi chạy xuống cầu, trong đại sảnh tầng một vẫn còn vô số tang thi đang lao tới.
"Tại sao lại có nhiều tang thi như vậy?" Ngay cả Tần Vũ cũng có chút kinh ngạc, hắn phán đoán dựa vào tiếng bước chân cùng cảnh tang thi trước mắt đã lên đến đại sảnh tầng một, trái phải trong phòng này có ít nhất có tới một hai trăm con tang thi , hơn nữa trong đó không thiếu tang thi cấp hai!
“Gào!”
Sau một chuỗi tiếng thét, từng tang thi như thủy triều lao về phía Tần Vũ, khí thế hung hãn cùng khuôn mặt ghê rợn với từng chiếc răng nanh đủ để khiến lòng của đại đa số Tiến hoá giả phải tuyệt vọng, đầu hàng.

“Sao lại có nhiều tiếng hí như vậy?”
Ở ngoài lầu cao trong trung tâm thương mại, hai người Tần Tiểu Vũ, Phùng Tử Kiệt đều biến sắt.
Tần Tiểu Vũ nói với Phùng Tử Kiệt:
“Giờ ngươi ở đây đợi, ta đi vào hỗ trợ.”
“Được...Được, cẩn thận đó!”
Phùng Tử Kiệt vội vàng gật đầu dáp lại, trong lòng hắn đầy lo lắng.
Nói xong, Hoa Đóa Thú đã ­­nhổ ra một cái lôi nhận chết chóc, Tần Tiểu Vũ cầm bằng một tay, toàn thân cô đều tỏa ra lôi điện màu đen, dưới chân khẽ động, lập tức như một cái ảo ảnh tử thần đánh về phía cửa lớn.
“Rầm!”
Thân thể Tần Tiểu Vũ trực tiếp đánh vào cửa lớn bằng sắt đang đóng chặt kia, nhất thời cánh cửa bị lôi điện khủng bố đánh vỡ thành vô số mảnh nhỏ.
Tần Tiểu Vũ đi thẳng tới bên cạnh Tần Vũ, cô thấy đám tang thi đang lao tới, không khỏi thở hổn hển:
“Nhiều tang thi như vậy sao?”
Đại sảnh ở tầng một cũng đủ lớn, nhưng để chứa gần hai trăm cái tang thi thì cũng có vẻ chật chội, đám tang thi ồn ào nhốn nháo kia khiến da đầu người ta run lên.
Mà Phùng Tử Kiệt đứng ở bên ngoài dựa vào lôi quang lóe ra trên người Tần Tiểu Vũ, cũng thấy được đại khái tình huống trong sảnh lớn, hắn ta mở to hai mắt nhìn, sợ hãi khó có thê nói nên lời.
Phải biết rằng thể chất tối thiếu của những tang thi trước mắt này đều đã ngoài cấp mười, hơn hai trăm cái tang thi như vậy, cảnh tuyết rơi rồi tập trung đa số lại một chỗ mà nói cũng là tai hoa ngập đầu, mà hôm nay hai người Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ lại đối mặt với nhiều tang thi như vậy.
Gần như tất cả tang thi đều đã đi tới tầng một, lúc này chúng nó như thể nhận được mệnh lệnh gì đó, một đám gào thét vọt tới đây.
“Cố lên!”
Tần Vũ, Tần Tiểu Vũ đều không có ý định chạy trốn, Phùng Tử Kiệt nắm chặt tay cổ vũ cho hai người, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào hai bóng hình có vẻ vô cùng cao lớn trong đêm kia.
“Đây, đeo cái này lên.”
Lúc này, Tần Vũ phát động năng lực phục chế, phục chế vòng cổ Tà Nhãn thành hai chuỗi, đưa một chuỗi cho Tần Tiểu Vũ:
“Trong đám tang thi đó có con am hiểu tấn công tinh thần.”
Vòng cổ Tà Nhãn là một trong ba món bảo vật mà Tần Vũ lấy được trong di tích Chiến Thần lúc trước, cấp bậc đạt tới cấp D, nhưng số lần dùng cũng không nhiều, bởi vì kẻ địch có được công kích tinh thần thật sự hiếm thấy.
“Vâng.”
Tần Tiểu Vũ nhận lấy đeo lên cổ, cô nói:
“Ở đây tập trung nhiều tang thi như vậy, chúng nó còn biết mai phục, có phải chúng ta lại gặp phải tang thi đầu to không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận