Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 269 - Kim Loại

“Bùm! Bùm!”
Kim Tắc Thiên lách người, hai thi thể đập vào vách tường trong phòng gỗ, phát ra tiếng vang cực lớn, khiến căn phòng suýt lung lay, hai cái xác kia bị va chạm đến mức gãy xương. Quỷ ảnh nhân cơ hội cúi đầu cắn cổ cô gái còn lại, sau đó xuyên qua bức tường trong phòng để ra ngoài, bỏ lại Kim Tắc Thiên giận dữ phát điên. Kim Tắc Thiên đang định đuổi theo, trong ba cái xác bị quỷ ảnh cắn chết đã xuất hiện ba quỷ ảnh mới, mắt chúng đỏ ngầu lao về phía Kim Tắc Thiên, Kim Tắc Thiên liên tục tung nắm đấm bằng hai tay, thoáng chốc đã đập nát đầu chúng.
Kim Tắc Thiên lao về hướng quỷ ảnh cao lớn ban nãy, hắn loáng thoáng nhận ra không thể để mặc thứ đó tiếp tục giết chóc nữa. Dù Kim Tắc Thiên đuổi theo sát nút nhưng quỷ ảnh cao lớn lại chạy rất nhanh. Chướng ngại vật trong căn cứ hoàn toàn không thể ngăn cản nó mảy may, nó như bóng ma, dễ dàng xuyên qua chướng ngại vật mà không bị cản trở chút nào. Quỷ ảnh vừa chạy vừa giết người, cơ thể nó dần dần dâng lên ánh sáng đỏ máu, vẻ linh động trong đôi mắt nó cũng càng lúc càng đậm. Quỷ ảnh bình thường chỉ có trí tuệ mờ mịt, nhưng chỉ cần trải qua chém giết sẽ không ngừng mạnh hơn, nâng cao trí tuệ, cũng giống như nó đã bước đầu sinh ra trí tuệ, đạt đến bước này có thể gọi nó là quỷ tướng được rồi! Quỷ tướng liên tục giết ba mươi bốn mươi người, nó dần dần ngừng lại, xoay người, không chạy tiếp nữa. Kim Tắc Thiên đuổi đến, sau khi trông thấy thứ quỷ quái này hắn không khỏi hít khí lạnh. Lúc này quỷ tướng đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất, sắc máu mãnh liệt trên người nó đã ngưng tụ thành một bộ giáp màu máu, trong tay nó lại xuất hiện cây búa lớn lóe lên ánh sáng màu máu, toàn thân là cơ bắp rắn rỏi, cao hai mét hai, như một người khổng lồ đáng sợ, cả người tỏa ra hơi thở mạnh mẽ.
“Cái thứ này…tiến hóa đến cấp hai rồi ư?”
Kim Tắc hít khí lạnh, vừa nãy tuy quỷ tướng mạnh nhưng cũng có giới hạn, bây giờ hơi thở của quỷ tướng hoàn toàn là cấp hai! Tốc độ tiến hóa biến thái đến mức nào chứ? Quỷ tướng khẽ nhếch môi, nở nụ cười khiêu khích, nó duỗi ngón tay thô to ra, ngoắc Kim Tắc Thiên, đầy vẻ khiêu khích.
“Muốn chết mà!”
Ánh mắt Kim Tắc Thiên lạnh lẽo, chân khẽ nhúc nhích lao đi như mũi tên rời khỏi cung, nắm đấm được bao bọc bằng một lớp kim loại dày nặng, đột ngột đánh qua đó.
“Bùm!”
Quỷ tướng lại không hề cử động, mặc cho nắm đấm của Kim Tắc Thiên đánh vào bụng nó. âm thanh bị bóp nghẹt vang lên, Kim Tắc Thiên trợn to mắt, hắn vung nắm đấm vào bụng quỷ tướng, áo giáp màu máu lóe lên sắc đỏ nhàn nhạt, hấp thu hết toàn bộ sức mạnh, một đấm dùng hết sức của hắn đã không thể tổn thương được quỷ tướng này nữa! Gương mặt tái nhợt dữ tợn của quỷ tướng hiện lên vẻ khinh thường, hai tay nó cầm cây búa lớn, giơ lên cao rồi phẫn nộ đập xuống!
“Không ổn!”
Kim Tắc Thiên biến sắc, hắn đạp lên bụng quỷ tướng, mượn lực nhảy ra sau. Kim Tắc Thiên chỉ cảm thấy một luồng gió mạnh lướt qua gò má, truyền đến cảm giác đau đớn, búa sắt kia gần như sượt qua đầu hắn, may mà hắn đã né được.
“Cái gì?”
Nhưng Kim Tắc Thiên còn chưa kịp thấy may mắn, búa sắt lóe lên ánh sáng màu máu kia lại đập xuống đất với sức mạnh ngàn cân.
“Ầm!”
Tựa như động đất cấp mười hai, mặt đất trong phạm vi mấy chục mét bị sức mạnh khủng khiếp xé toạc, những hòn đá nát vụn lăn lốc, nhà cửa sụp đổ! Sức mạnh một búa của quỷ tướng lan ra như gợn sóng, phá hủy mọi thứ!
“Nguy rồi...”
Kim Tắc Thiên thầm bảo không xong, quả nhiên hắn cảm giác dưới chân truyền đến một luồng sức mạnh cực lớn, mặt đất rung chuyển nứt nẻ nâng cả người hắn lên. Một bóng đen nhảy lên cao, như một ngọn núi lớn đè hắn xuống, chính là quỷ tướng đáng sợ kia! Đang ở trên không, Kim Tắc Thiên hoàn toàn không có chỗ né tránh, Kim Tắc Thiên không nghĩ đến mình sẽ chết, hơn nữa còn chết trong tay thứ quỷ quái lạ lùng một cách nhục nhã như vậy.
“Có người đến?”
Khóe mắt Kim Tắc Thiên liếc thấy một bóng người khác, người đó không quá cao lớn, nhưng sắc mặt lại cực kỳ lạnh lùng, hắn sửng sốt, nhận ra người đó:
“Là Tần Vũ?”
Bóng dáng Tần Vũ lóe lên, thoáng chốc đã xuất hiện trước mặt quỷ tướng đang nhảy lên, trường thương trong tay hắn quét ngang, cắm vào đầu quỷ tướng.
“Ầm!”
Thân hình khổng lồ của quỷ tướng như quả bóng bị đánh bay ra ngoài, đập mạnh vào ngôi nhà gỗ, tiếng rầm lớn vang lên, ngôi nhà bị va chạm hoàn toàn sụp đổ.
“Vù vù vù!”
Kim Tắc Thiên ngã xuống mặt đất vỡ vụn, mặt bị vụn đá cào xước mấy đường, hắn lại không quan tâm, vội vã chật vật bò dậy, trong mắt hắn đầy vẻ chấn động, một thương của Tần Vũ đã đánh bay quỷ tướng đáng sợ, thực lực này quả thật mạnh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của hắn!
“Grừ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận