Sau Tận Thế, Ta Không Ngừng Tiến Hóa

Chương 199 - Chân Nhện 4

“Sao chép!”
Thời khắc mấu chốt Tần Vũ nhấc chân, dựa theo cảm giác né sang một bên, đồng thời lớn tiếng hét.
“Xùy!”
Một người giống hệt Tần Vũ xuất hiện sau lưng hắn, chính là bản thể sao chép. Bản sao vừa xuất hiện đã bị chân nhện của thú ngũ độc đâm vào, chân nhện sắc bén cắm thẳng vào tim của bản sao. Bản sao và Tần Vũ vốn giống hệt nhau, có dị năng cũng có điểm yếu như hắn. Ví dụ trái tim là điểm yếu của Tần Vũ, cũng là điểm yếu của bản sao. Bản sao bị đâm xuyên tim, gần như thoáng chốc đã tan biến, nhưng trước khi biến mất, hắn di chuyển ngược hướng với Tần Vũ, khiến phương hướng chân nhện cắm vào cơ thể hắn hơi dịch chuyển một chút. Dù là vậy, chân nhện sắc nhọn kia vẫn rạch qua cơ bắp trên lưng Tần Vũ.
“Không ổn!”
Lòng Tần Vũ chùn xuống, hắn cảm thấy lưng mình hơi đau, chân nhện đã cào hắn bị thương. Tuy chỉ xước một chút da, nhưng trái tim Tần Vũ đã chìm xuống đáy cốc. Hắn rất rõ độc của thú ngũ độc ghê gớm đến mức nào, dù không tiếp xúc trực tiếp cũng có thể bị nó độc chết, càng đừng nói đến bị chân nhện của nó cào trúng, hậu quả chắc chắn đủ để mất mạng! Khi chân nhện của thú ngũ độc rạch Tần Vũ bị thương, gần như cùng lúc hắn cảm giác được có một luồng sức mạnh tác dụng lên toàn thân hắn. Tứ chi hắn thoáng chốc cứng đờ, không còn nhúc nhích được nữa, nguy cơ tử vong bao phủ cả người hắn. Trái tim hắn co rút từng cơn, đau đớn khó nhịn, dường như tử thần đang nhìn chằm chằm hắn, níu chặt trái tim hắn, đồng thời ra xức giày xéo, muốn bóp nát nó.
“Xì!”
Đầu rắn màu xanh sẫm há to miệng, nhắm thẳng vào Tần Vũ, miệng của nó phun sương độc khủng khiếp có thể ăn mòn tất cả! Nguy hiểm nhất là lúc này Tần Vũ chẳng thể cử động được, tựa như rơi xuống vực sâu tử vong, thế giới đang dần tan biến trong mắt hắn, đối mặt với sương độc tử vong sắp kéo đến, hắn hoàn toàn không có năng lực chống lại.
“Xùy!”
Máu văng tung tóe, đầu rắn xanh sẫm vốn đang há to miệng, muốn phun sương độc để ăn mòn Tần Vũ bỗng dưng rơi thẳng xuống đất. Người đứng sau lưng thú ngũ độc chính là Tần Tiểu Vũ, trong tay cô cầm một thanh đao nhuốm máu, cuối cùng cô đã đuổi đến kịp lúc ngay thời khắc mấu chốt, đồng thời chặt tận gốc cái đầu rắn xanh sẫm của thú ngũ độc từ sau lưng. Sắc mặt Tần Tiểu Vũ tái nhợt, thú ngũ độc dữ tợn, ghê tởm khiến lòng cô dâng lên nỗi sợ hãi. Nhưng lúc này vì cứu Tần Vũ, cô buộc phải đè nén tất cả lo sợ, cô nhấc đao lên muốn chém cái đầu rắn còn lại của thú ngũ độc.
“Keng!”
Nhưng lần này thú ngũ độc đã phản ứng lại, chỉ còn sót lại một đầu rắn, nếu bị chặt mất chắc chắn nó sẽ chết. Đuôi bò cạp của thú ngũ độc đâm nghiêng qua, đập lên mũi đao, Tần Tiểu Vũ chỉ cảm thấy tay mình truyền đến một luồng sức mạnh khổng lồ khó tưởng tượng, ngay cả cổ tay cũng bị chấn động đến trật khớp, đao trong tay bay thẳng ra ngoài.
“Vù!”
Cái đầu rắn màu đen còn lại đột ngột xoay đầu, trong đôi mắt rắn của nó dâng lên sát ý điên cuồng, há miệng muốn cắn cổ Tần Tiểu Vũ. Trong miệng lớn của đầu rắn đen là mùi hôi thối buồn nôn, khiến Tần Tiểu Vũ suýt ngất, nguy cơ tử vong bao trùm lấy cô, khiến đầu óc cô trống rỗng.
“Phụt!”
Đầu rắn đen bỗng khựng lại, mũi thương đỏ rực như máu xuyên qua miệng rắn há to của nó, thú ngũ độc không dám tin, thân thể dị dạng quái gỡ của nó dần dần mất sức ngã xuống đất. Ba cái đầu bị chặt đứt, nó đã chết.
“Ngươi không sao chứ?”
Tần Vũ rút trường thương lại, ôm ngực thở dốc từng cơn, hắn nhìn Tần Tiểu Vũ sắc mặt trắng bệch, ân cần hỏi.
“Ta...ta không sao.”
Tần Tiểu Vũ hoàn hồn, nghĩ lại mà sợ. Nếu Tần Vũ không dùng trường thương đâm vào ngực thú ngũ độc, rồi cắm thẳng lên đầu rắn mọc trên lưng nó vào thời khắc mấu chốt, Tần Tiểu Vũ đã mất mạng trong miệng rắn.

Ngũ Độc Thú đã chết thật rồi, Tần Vũ trong lòng thở dài một cái, trong lòng cũng cảm thấy sợ hãi, sức mạnh của con Ngũ Độc Thú này quả đúng là làm cho người khác phải khiếp sợ, Tần Vũ dù đánh lén thành công nhưng vẫn suýt chút nữa bị nó giết, nếu Tần Tiểu Vũ không tới kịp thì hắn chết chắc rồi.
"Chắc chắn ta đã trúng độc giống loại Hỏa Giáp Trùng Vương."
Tần Vũ hồi tưởng lại chuyện lúc trước, rõ ràng Ngũ Độc Thú đã đến sau lưng mà hắn không hề phát hiện, tự mình trải qua Tần Vũ có thể khẳng định hắn vừa mới trúng độc của Ngũ Độc Thú, mà loại độc này là độc có thể khiến người ta sinh ra ảo giác.
Chất độc này khiến người trúng độc không biết tại sao mình trúng độc, đúng là đáng sợ, nhưng điều khiến Tần Vũ để ý lại là chuyện sau đó, chân nhện Ngũ Độc Thú ở trên lưng hắn tạo ra một vết thương nhỏ, hắn cảm thấy có nguy cơ tử vong, trong khoảnh khắc đó tim như muốn ngừng đập, nhưng cảm giác đó chỉ là kéo dài trong nháy mắt thì hắn liền khôi phục lại, nếu không cũng sẽ không được Tần Tiểu Vũ cứu kịp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận